Thơ - Hà Việt Hùng

Quê hương chưa một lần xa

Ta còn sống hay là ta đã chết
sao hồn còn vất vưởng chốn quê nhà
vẫn tự hỏi đời ta còn hay hết
nửa địa cầu chưa thấy một lần xa.
Vẫn thấy nhớ dòng Cửu Long năm tháng
nước êm trôi nghe mát rượi trong lòng
trên ruộng xanh bóng ai đi thấp thoáng
áo bà ba thơm nức cả dòng sông.

Vẫn thấy thèm tô canh chua cá lóc
thèm chén cơm nấu bếp lửa chiều xưa
nay quê người bỗng dưng lòng chợt khóc
thương đời ai còn đạm bạc rau dưa.
Thôn xóm nhỏ tiêu điều từng bụi chuối
thương đàn em ngơ ngác chẳng tương lai
tuổi thơ ngây đã nhọc nhằn sớm tối
nên bàn tay non dại đã thành chai.
Hàng cỏ dại chạy theo bờ ruộng cạn
đợi khói lên phủ ấm mái tranh nghèo
những đôi mắt khóc thương đời hoạn nạn
bao năm rồi khổ cực vẫn đeo theo.
Cây cầu nhỏ nối liền con đường đất
đôi chân qua còn kẽo kẹt trở mình
nước cũng biết đau lòng khi nước mất
ta là người sao cứ phải lặng thinh?
Tiếng ai khóc khiến lòng ta quặn thắt
tội thân người, đời tăm tối chưa qua…
Ta ở đây lao đao chiều nắng hắt
quê hương dù nghìn dặm vẫn chưa xa.


Mai Kia, Mốt Nọ

Mai kia rồi cũng có ngày
xuôi tay, nhắm mắt, rượu say nửa chừng.
tim đang đập, bỗng dưng ngừng
lời đang nói, bỗng lưng-chừng rồi thôi.
Rồi Em cũng sẽ xa tôi
Rồi tôi đi biệt không lời thở-than.


Thương mãi Sài Gòn

Sàigòn nhỏ xíu mà xa quá
xa một biển xanh, với một trời
nỗi nhớ trong tôi sao vẫn vậy
vẫn đầy, vẫn chẳng chút hao vơi.

chắc tại Sàigòn còn có Em
còn thưa thớt lại ít người quen
còn bao kỷ niệm - buồn, vui có
còn nắng, còn mưa chạnh nỗi niềm.

Sàigòn nhỏ xíu mà thương quá
ngõ hẻm tôi về lúc giữa khuya
quán cóc còn trơ dăm chiếc ghế
ngổn ngang như tâm sự ai kia.

Chắc bởi Sàigòn còn bạn hữu
còn dăm "trí lớn mộng không thành"
còn dăm mái tóc thành mây trắng
vẫn thản nhiên cười chuyện tướng, khanh.


Lục Bình Trôi Xa

Đám lục bình lao xao chiều nước xuống
ghe em trôi nhè nhẹ chạm lòng anh
sóng lăn tăn làm đôi chân luống cuống
một khoảng đời dừng lại rất trong xanh.

Rặng dừa nước nhấp nhô khoe bóng mát
thơm rất thơm bến nước đục phù sa
Cây bần xanh nặng tình ai chua chát
bụi chuối đau đứt ruột vẫn la đà

Em gợi lại trong anh thời tuổi trẻ
dòng sông này tắm mát thuở xa xưa
tuổi mười lăm ham chơi như bầy sẻ
ríu rít vui cùng bè bạn sớm trưa.

Những giấc mơ thơm lừng mùi sách vở
đời hồn nhiên như sóng nước đơn sơ
anh lớn lên cùng quê hương đau khổ
phận làm trai thời tao loạn mịt mờ.

Dòng sông buồn bởi một lần khô cạn
bầy quạ đen đói khát đã bay về
đám dân nghèo chịu biết bao khổ nạn
đến khi nào mới thoát khỏi cơn mê.

Ở nơi đó em một đời vất vả
vẫn u buồn câu vọng cổ bên sông
nên lục bình lượn lờ ra biển cả
một lần đi và xa tắp trong lòng.


Khi Nào Về Lại SàiGòn

Khi nào về lại Sài Gòn
tìm cho Em mảnh trăng tròn ngày xưa
tìm cho Em những mùa mưa
những chiều nắng hạ xa xưa thuở nào
tìm cho Em bóng dừa cao
dòng sông xanh mát, xôn xao tiếng đò
tìm cho Em giọng khoan hò
bài ca mộc mạc, câu thơ trữ tình
tìm cho Em mái tranh xinh
có hoa, có bướm, và mình có nhau
tìm câu vọng cổ thuộc lầu
sao nghe còn nghẹn những câu cuối cùng
tìm cho Em chút tình chung
quê hương mình đó… nhớ nhung vô vàn.


Những bà mẹ bán hàng rong

Có những bà mẹ một đời tần tảo
vất vả sớm chiều, gồng gánh bán bưng
tuổi già nua buồn còn nặng trên lưng
mắt đã lóa vẫn chưa khô dòng lệ.

Từ sáng sớm mẹ gánh hàng đi bán
nồi xôi chè hay bún mộc, bún riêu
nghe mẹ rao, sao đau quặn trăm chiều
vang khắp phố nhuộm toàn mầu đỏ ối.

Mẹ gánh hàng qua những con đường nhỏ
lòng chợt buồn vì đường đã đổi tên
đây biệt thự, đây trường học, công viên
sao chỉ thấy những ngỡ ngàng, xa lạ.

Thân xác mẹ chưa một lần ngơi nghỉ
kể từ ngày bão tố nổi về đây
cuộc đời mẹ biết bao nỗi đắng cay
dù được Đảng vinh danh là “vô sản”.

Nó nói rằng mẹ làm nên lịch sử
và phong mẹ làm “Bà Mẹ Nhân Dân”
Nó biết đâu trong “hạnh phúc vô ngần”
mẹ đã khóc kể từ ngày mất nước.

Nó phong mẹ làm “Anh Hùng Dân Tộc”
với tấm “Bằng Khen” nhí nhố treo tường
Anh hùng… sao mà da thịt bọc xương
Bệnh mất ngủ khiến từng đêm mẹ thức.

Nó bảo mẹ: “Mẹ được quyền làm chủ”
đất nước Việt Nam rất đẹp, rất giầu
mẹ cười buồn: “Tôi nào thiết gì đâu,
chỉ mong cho cháu con mình no ấm.”

Bao năm rồi mẹ thiết tha chờ đợi
ngày chúng con về nối lai cờ xưa
cắm cờ vàng trên cổ thành loang lổ
biết bao hạnh phúc, nói mấy cho vừa.

Bao năm rồi đời nhọc nhằn mưa nắng
mẹ gánh hàng hay gánh nỗi đau thương (?)
Lũ chúng con không giữ nổi quê hương
xin tạ tội bất trung cùng sông núi.

Đã bao năm mẹ sống trong tủi nhục
gánh nỗi buồn trĩu nặng cả đôi vai
mẹ ơi mẹ, hẹn mẹ lại ngày mai
chúng con sẽ về, tươi mầm sống héo.


Mảnh Đời Trên Quê Hương Tôi


Trời đổ lên đầu cơn nắng lửa
chao ơi, tội nghiệp đứa em tôi
năm tròn tám tuổi em thôi học
để cả ngày đi bới rác hôi.

Bao ny-lông bẩn em tranh lượm
gom lại, chiều nay bán lấy tiền
nuôi xác thân em đang ốm đói
nuôi cha, nuôi mẹ bệnh kinh niên.
Cha em lỡ vận từ năm ấy
khốn nạn thân già đạp xích lô
mắt lóa, lưng đau, đầu gối mỏi
mồ hôi hay nước mắt mịt mờ?

Mẹ em tần tảo đôi quang gánh
kẽo kẹt sớm chiều nặng trĩu vai
chè đậu, chè khoai, mòn số kiếp
tủi thân già chẳng có ngày mai.

Chú của em nhờ vào thế Đảng
nên làm giầu nhanh chóng không ngờ
bao năm sống trong hầm, trong hố
nay gặp thời vơ vét tỉnh bơ.

Anh cả em lâm vòng nghiện ngập
đã vào tù ra khám đôi lần
trước đây là thanh niên xung kích
đạp phải mìn, gẫy nát một chân.

Chị gái em bị đời phỉnh gạt
đành làm nghề không vốn nuôi con
đêm đêm chị đứng bên hè phố
tay vẫy người qua lại, tủi hờn.

Em gái em đi rao vé số
được vài đồng đổi bát cơm trưa
ngày mai sợ lại rồi như chị
lại xót xa cho kiếp sống thừa.
Những mảnh đời đau thương, nghiệt ngã
điển hình cho xã hội điêu tàn
là thành quả “đỉnh cao trí tuệ”
của những người “giải phóng” miền Nam.

Em thơ ơi, thương em, ta khóc
khóc Việt Nam nghèo đói tả tơi
vì bọn người xuẩn ngu, mọi rợ
nên hận này mãi mãi không vơi.

Hà Việt Hùng
 

 

 

 


Thơ

Thơ cũ 2016
Thơ cũ 2015
Thơ cũ 2014
Thơ cũ 2013
Thơ cũ 2012
Thơ cũ từ 2011...


Nhớ ngày quốc hận 30/04/1975  
Tháng Tư  
Tháng Tư Đen !

Nỗi buồn tháng Tư  
Tháng Tư nô lệ  
Thay hội trăng rằm
Chớp bể mưa nguồn  
Đã là thứ mấy của cuộc đời

Quê em  
Ta say!
Bán rẻ người thầy  
Nhớ thàng bạn cũ
Có một ngày  
Người trai Bất Khuất  
Bài thơ kính tặng NT Vũ Huy Chính TĐ 3 SVSQ


Tình với KONTUM
Tâm thư gửi Thân Nhân trong Nước
Xin quà sinh nhật
Chỉ một lần thôi
Mơ em
Em và đêm Chuá Giáng Trần
Noel 2017  
Ngày Chúa giáng trần  
Đêm Chúa giáng trần  
Vinh danh Thiên Chúa trên trời  
Bản thánh ca  
Giáng Sinh nơi vùng xa 
Giờ này anh ở đâu?  
Trông anh thật tình tứ  
Xin chút công bằng  
Đêm buồn thống thiết  
Vẫn còn dễ thương   
Bắt chước đời ta chúc tết nhau  
Hoa Quỳnh nở  
Khúc ruột dư ngàn dặm  
Người lính già  
Bài thơ riêng cho bằng hữu  
Nạn "Từ Thiện"  
Làm cách mạng để làm chi hở bố ?  
Ai chia cùng con  
Tượng tiếc thương 
Bản trường ca 39  
Như Quỳnh trước Tòa Án Vẹm  
Màn tuồng cải tiến Việt ngữ  
Xin mời bạn ly cafe chống cộng  
Viết cho chị
Nụ cười để dành cho ai?
Cõi hoang vu
Quên đi
Toà án vc  
Mẹ  
Người lính già xa quê hương  
Cứu ta do chính ta thôi !!!  
Niềm đau ray rứt  
Hai người lính Nhảy Dù  
Tửu đức "Tụng": Tam vô tha hồ dô !  
Bản trường ca 50  
Tạ ơn đời  
Lấy chồng 
Cám ơn

Thanksgiving - Lễ Tạ Ơn  
Ươm chi tình ảo  
Xì tập đến Ba Đình 
Đừng mãi ngây thơ  
Đại tài Phú Quốc 
Tự chê  
Nỗi quốc nhục từ hội nghị APEC 
Văng vẳng tiếng hờn  
PDX tháng mười một  
Tửu đức "Tụng": Tam vô tha hồ vô"! 
Tâm thư gửi Như Quỳnh 
Nói với bạn bè  
Những chuyện đau lòng  
Tôi đã khóc 
Tẩy chay  
Nhớ hoài niềm đau đất mẹ  
VC và con cờ KN  
Bản trường ca thứ 6

Nhìn mưa nhớ em  
Thư ngỏ gửi TT. Trump  
Luyến nhớ tình quê  
Bản trường ca 43  
Vịt kìu  
Tâm sự với thu PDX 
Thấy gì trên quê hương VN 
Hiện tượng Kiều Ngọc 
Sinh nhật vợ hiền  
Rằng tin ai được bây giờ...  
Tháng 10 
Nhớ rằm tháng 7  
Mùa tưởng niệm  
Nhục Quốc Thể  
Bài học nhỏ  
Chuyện tình "Bò sữa"
 
Khúc hát mộng đời yêu

Từ giã phố  
Nét đặc thù  
Quê hương tôi 
Ngủ Đông  
Mùa thu đất khách  
Bình Thủy, Cần Thơ  
Bọn tam vô  
Ngã ba Bình Tuy  
Hồ đêm  
Bản trường ca 42  
Tàu thu viễn xứ  
Gàu sòng 
Khoanh tay chịu chết à?

Nỗi buồn hải ngoại  
Đảng tặc hồ  
Mùa tạ ơn 
Mất hết mùa xuân  
Sống dai nhai.... người  
Sẽ có ngày  
Kỷ niệm cưới  
Lời vịt  
Cảm lòng hiếu thảo 
Chuyện quê hương 
Tôi nằm xuống 
Nhớ đêm Củng Sơn  
Bước về năm xưa  
Mùa Thu  
My Fatherland 
Thu tha hương 
Oan gì hồn chửa chịu đi?  
Quanh co  
Xin đừng 
Đời trần thế 
Cám ơn cây bút
Thu về  
Chợ net - chợ đời 
Đêm Trung Thu viễn xứ  
Đường về Hậu Giang  
Du sinh đỏ  
Thương thầm 
Bản trường ca 38
Trả lời câu bạn hỏi  
Con đại gia vc  
Tôi lại khóc 
Chào vĩnh biệt twin towers 
Mùa Vu Lan chinh chiến 
Vu Lan nhớ mẹ 
Vu Lan nhớ mẹ của DTDB 
Mùa tựu trường 
Đem đi rồi lại "khuân" về  
Nhớ thương U Minh  
Giáo lý làng Mai cảm tác  
Người lính Cộng Hòa  
Những điều trông thấy 
Chuyện tình giàn bầu  
Hạng người vô tri  
Thương nhớ mẹ hoài  
Lằn ranh quốc cộng 
Nửa đêm nguyện cầu  
Nghiệp thơ văn  
Thương em nhất đời 
Chiều không thấy khói
Miền đất quê hương  
Bản trường ca 21
Đạo làm người
Nỗi buồn hải ngoại
Biết lo
Ai nhớ người xưa
Chống cộng
Chống tàu 
Khuyên em  
Tha thiết và hận thù  
Mỏng quá một lằn ranh
Em còn có một lương tâm
Bits of Joy
Gánh dừa
Hoang mang

Ý trong phòng mổ  
Độc ẩm chiều nay  
Ngao ngán 
Nói chuyện quê hương  
Lối cũ nắng mờ  
Mất rồi  
Truyền nhau lòng lạc quan  
The Glorious River  
Tình em cho anh
Thơ viết ngày đầu tuần  
Bà mẹ Việt Nam  
Quê hương mình đáng giá 500 triệu đô ? 
Em có còn nhớ Sài Gòn không?  
Sao không về thăm quê ?  
Chính tà bất lưỡng lập 
Toàn dân ơi
Vẫn nặng tình quê  
Thư tình em gái thời chinh chiến 
Những ngày Độc Lập 
Quê hương ai chẳng muốn về thăm 
Sunset on the River  
Ca dao sau 30 tháng 4..  
Ngày sinh nhật em, anh không về được  
VC một lũ khốn kiếp  
Nhớ cảnh tù  
Mừng người dép chửa đứt quai  
Núi óc eo, sông trèm trẹm  
Nếu đời giả tạm ta còn có nhau 
Đừng bỏ tôi một mình 
My Father

Anh sẽ không về Hà Nội nữa đâu  
Quê hương mình đã mất phải không anh?  
Đứng lến, phải đứng lên mau !!! 
Chí lớn mà em  
Vết cũ đường xưa  
Phải viết  
Nồi chè đậu xanh 
Cuộc đời  
Nuôi con học lắm, Mẹ hưởng gì?  
Món quà made in Việt Nam 
Những tháng năm thê thảm  
Dư thuốc chữa  
Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười
Nhớ ngày Quân Lực  
Lấy gì nuôi con?  
Tôn giáo nào tốt nhất 
Trận vong  
Thời đại tôi đang sống 
Lẽ đời  
Ngày con ra trường Đại Học  
Biết rồi  
Đừng giận anh nữa Sương ơi!!
Huy chương  
Tổ quốc ơi! Con có tội với người 
Tôi đã khóc 
Rủ em  
Xin để tôi mơ
Nhớ Mẹ  
Mẹ đưa con vào lớp vở lòng  
Dầu bao tuổi con vẫn còn có Mẹ  
My Mother  
Hoa trắng 
Đêm trong bệnh viện  
Nở đi hỡi nụ hoa hồng  
Vinh danh Người Lính Cộng Hòa - Phần 11  
Hào khí người xưa
Anh hùng vô danh
Cháy nhà hàng xóm
Hãy đứng lên mau kẻo không còn kịp
Chuyện tình trên xuyến xe lam  
Máu đã đổ 
Thơ Tha Hương  
Đoá hồng dâng mẹ

Những điều tôi đã thấy  
Vì Quốc nạn  
Men đắng  
Sương đêm  
Ngày Quốc Hận muôn đời Quốc Hận  
Nửa đường gãy cánh  
Đời quá đau rồi một tháng Tư  
Chuyện tình Alpha đỏ  
Ai nói người quốc gia thua?  
Xin hãy cùng nhau 
42 năm trước 
Tháng Tư kỷ niệm anh hùng nước Việt

Đừng hỏi tao muốn gì  
Việt cộng cứu nước hau cú nước?

Tờ lịch tháng Tư
Tháng Tư thắp nén hương lòng
Người lính già
Tổ quốc ta đau, toàn dân nghe chứ !
Vàng pha đỏ sẽ cam!
Còn 3 năm nữa

Tuổi trẻ và trách nhiệm  
Mưa xứ người có lạnh lắm không anh  
Khóc chị Hạnh Nhơn  
Hám lợi danh, trở lại cờ hồng
Chuyện thắng thua 30/4/75  
Tháng Tư - Vui được không?  
Ai dùng tâm huyết chiêu binh?  
Máu trả bằng máu  
Tháng Tư đen  
Mong đợi  
Nhớ ngày phép cuối  
Người lính luôn hào hùng  
Tình chiến hữu
Lục bát buồn
Ai mang theo nỗi niềm
Tháng Tư nhìn lại quê hương
"Ăn" mừng tháng Tư?
Con đường xưa em đi
Nhớ ngày phép cuối
Hồi tưởng
Thiên đường ngày xuân
Hồn ca trên biển Đông
Nỗi lòng dâng mẹ Việt Nam
Trang sử bi hùng
Đừng bắt tôi câm lặng
Không thể không viết  
Quốc Hận 30/4: Không thể nào quên!  
Bài thơ riêng viết cho ngày Quốc Hận

Vinh danh người lính VNCH  
M16  
Nén hương ngày giỗ tổ 
Đừng trở lại  
Người lính cuối cùng  
Giờ lịch sử đã điểm  
QUỐC HẬN Năm Thứ 42  
Trồng người 
Tháng Tư, những người lính cuối cùng 
Em đừng hỏi 
Nàng xuân tươi thắm  
Lính 
Vô lương ?  
Bán dân nuôi đảng  
Chèn ơi là cô nương
Thân tặng chiến hữu Bất Khuất
Vọng cổ buồn
Chẳng lẽ lại say?
Định nghĩa đảng
Xin hãy vì VN yêu dấu
Nhẹ nhàng
Tháng Tư nhớ đời
Xuân về trên xứ Lá Phong
Đi chợ với em
Cát và Đá
Dừng lại ngay hỡi ý đồ đen tối  
Nhi nha, nhi nhô  
Anh nói, em ghi, xem ai thắng số PI  
Tháng Tư, còn đó nỗi buồn  
Nhà nước ấy không xứng  
Thương buồn cho vận nước  
Điện thoại thăm má 
Em, ngọc nữ  
Tháng Tư bật khóc  
Nhà nước  
Ba đồng tham
Đã cầm bút  
Vô tâm hay quá thật thà  
Thực cảnh đời em  
Con chó sói và cô bé quàng khăn đỏ  
Nói với bọn trở cờ 
Dòng tâm huyết riêng cho  
Đoản thi mùa đông  
Bài học đầu đời  
Hiện trạng quê hương  
Trống Mê Linh  
Quê hương  
Cho người lính trận  
Luật hiến máu của csVN
Áo xưa màu tím  
Nắng đẹp miền Nam  
Chuyện tình đôi dép Quai  
Ta nhận diên ta  
Nửa hồn Xuân Lộc
Thiên thần của ai  
Tệ nạn "Vịt kìu" 
Trường xưa tuổi nhỏ  
Ngọt quá hóa... câm  
60 Years of Memories 
Nhớ hoài ánh mắt anh
Lễ tình yêu
Dìu mhau khắp nẻo đường trần
Thơ Tình Á Nghi
Trong tù không có xuân  
Ý nhớ tình xưa
Lời nguyện đầu năm
Xuân trên đất khách
Thơ viết trưa cuối năm
Bão nổi lên rồi !
Ai hiền với cộng sản
Tôi hát Quốc Ca
Nhạc và thơ
Mừng xuân Đinh Dậu  
Núp mưa  
Thơ viết ngày 30  
New Year of the Rooster Wishes - 2017  
Tiếng nấc đêm trừ tịch  
Tưởng niệm tử sĩ Hoàng Sa 
Bến xe chiều cuối năm 
Tâm tư người vong quốc  
Giao thừa  
Xuân diễm mộng 
Sự kiện ca nô mai khôi

Mùa Xuân Hà Nội  
Vườn thơ...  
Trung ngôn nghịch nhĩ  
Thuyền đã xa bờ  
Tết tha hương  
Ngày cuối năm  
Tại em may áo Tết ?
Lời cầu nguyện đầu năm xin dâng lên Thượng Đế  
Ray rứt  
Tặng em sự sống của anh  
Lời một thuyền nhân  
Đứng lên dưới ánh mặt trời
Lời đầu năm 2017