Rừng phủ trùm núi. Núi rừng trùng trùng. Cánh chim t́m mồi lặng im sải cánh lượn ṿng, cao bên trên đỉnh cây. Thỉnh thoảng có tiếng kêu rúc vang dậy, phá tan tĩnh mịch rồi dội vọng lại và truyền lan măi vào cơi xa hút như phút cuối thảng thốt của sự sống cùng hồn hoang huyền bí gọi đáp nhau.

Từ trong bóng tối rậm rạp của rừng già những h́nh dạng con người nối nhau bước ra. Chân trần cùng những chiểc giày rách nát như không c̣n cảm giác, dẫm dập lên sơi đất để tạo thành lối đi. Lối đi đưa đoàn người tù đi xuống hố thẫm của kẻ thất trận. Những thương binh ráng sức bước với nạng gỗ hay nương tựa vào đồng đội. Đoàn người tù lê chân mệt nhọc, ánh mắt đau xót, lẳng lặng nhẫn nhục; thân người di động như những thể xác mất hồn đang bước theo bọn âm binh hằn học gh́m súng gắn lưỡi lê. Tù binh như bị kéo từ nơi sâu thẫm của oan nghiệt để đẩy vào địa ngục u uất. Họ bước nặng nề, di động xiêu vẹo….

Dọc theo bên lối đi, đây đó lố nhố những thanh tre rừng chấp thành chữ thập cấm bên nhúm đất, để đánh dấu nơi xác thân của đoạn đời bạc mệnh đă bị vùi thây.

Rồi rừng cây san sát âm u chợt mở rộng.

Phía trước, bên dưới đồi là một vùng trống không c̣n thân cây cao, chỉ có doanh trại; một trại giam gồm chục gian nhà dài quanh sân rộng trơ đất. Toán người đi trước dừng lại. Họ biết ḿnh sẽ đi vào chốn tù đày, nhưng không khỏi khựng lại ngỡ ngàng khi sắp bước vào địa ngục của trần gian.

Tên cai tù, tay gh́ vũ khí dọa nạt, tay vung vẫy bực dọc la hét thúc dục:

- Đi! Đi tiếp! Mau lên!

Gần bên ngoài lối vào trại, hai người tù đang chôn một chiến hữu vừa chết đêm qua. Thêm một vun đất nằm cạnh những ngôi mộ hăy c̣n màu đất mới. Cấm mạnh đoạn vạt nhọn của chân thập tự bằng tre cho đứng thẳng trên đầu nấm đất mới đấp trên xác bạn, anh vói lấy cái xẻng từ tay bạn ḿnh, lầm bầm lời nguyện:

- Cầu cho anh ấy được yên nghỉ trong yên b́nh...

Bang!

Lưỡi xẻng đập mạnh lên đầu cọc tre.

Tiếng thép vang chát chúa, lạnh rợn dọc trong xương. Âm thanh của miếng kim loại va vào vật cứng làm vỡ nát vết thương quá khứ; đánh gục những thân người rơi nhào xuống hố. Những hố chôn do chính nạn nhân mới vừa đào lấy trước mũi súng đe doạ của kẻ nhân danh “cách mạng”. Hố chôn cùng những kiểu cách giết người man rợ của cộng sản trăi dài từ các cuộc đấu tố, trong Cải Cách Ruộng Đất 1949, Thảm sát Tết Mậu Thân 1968, đến các trại tù gọi là "cải tạo"....

Cọc tre lún ngập vào vun đất mới đấp hăy c̣n xôm xốp.

Chống xẻng, nh́n thập tự trước mộ phần, anh nói tiếp với bạn ḿnh, như nói với chính ḿnh:

- ... yên b́nh!... thứ mà... lúc c̣n sống anh ta đă chẳng được bao nhiêu!

Chiến tranh nào cũng lắm bạo tàn! Nhưng chủ nghĩa cộng sản tàn bạo hơn. Tuổi trẻ bị vùi dập trong hận thù. Con người với t́nh người, nghĩa đồng bào bị đảng biến thành những loại người mất nhân tính để điên cuồng phục vụ cho lư tưởng chiếm đoạt thống trị; như cái chết thật thương tâm của Thiếu tá Huỳnh Túy Viên, Quận Trưởng quận Đầm Dơi, đă bị cộng sản tử h́nh bằng cách móc mắt ngay tại quận lỵ, tháng 5 năm 1975.

Rập!
Rập!
Rập!
Rập!

Nhịp chân của đoàn tù binh rầm rập theo tiếng huưt gió mỗi lúc một gần hơn.

Nắng nhiệt đới gay gắt. Cây rừng đă bị đốn ngả để dựng trại, làm nơi giam giữ tù binh. Mặc cho cái nóng cháy trên mảng da trần, chiến binh Anh với quân phục tơi tả, nhưng vẫn nghiêm chỉnh bước theo chân Đại tá Nicholson. Họ không c̣n đi rời rạc mà xếp vào đội h́nh ba hàng dọc, ngẩng cao gương mặt, cố chịu đựng, bước đồng nhịp. Đoàn quân chiến bại, không ban quân nhạc, không trống kèn, dù chân không hay giày đă rách nát, nhịp chân dậm vẫn mạnh theo tiếng huưt gió. Trong đôi mắt của kẻ chiến bại, hăy c̣n ánh kiên cường bất khuất.

Đoạn phim trong phần khởi đầu The Bridge On The River Kwai bây giờ dồn dập với nhịp quân hành. Đẹp hào hùng. Thật xúc động.

Hai phút mặc niệm đă qua, nhưng ưu tư c̣n lắng đọng trong ḷng người, để rồi thảng thốt vỡ tan khi tiếng đạn đại bác của nghi lễ chào tiển biệt từ đơn vị pháo binh ở Portside Park dội về. Hàng cờ lộng gió; tiếng gió rít, phập phùn bên trên nghe như mang theo âm vang từ trận địa trở về. Trời tháng Mười Một, vào ngày Lễ Remembrance Day thường có mưa rơi. Ḷng trời như đồng cảm xúc với những gịng nước mắt trên lớp da nhăn xếp phong trần chinh chiến, trên bờ mi của thiếu phụ trẻ cùng con thơ đă sớm phải tiển biệt linh cữu phủ cờ. Mưa cuối thu giá buốt và làm ḷng người trùn xuống, xót xa tưởng nhớ đến những người đă hy sinh hay đang c̣n xả thân chiến đấu cho Tự Do; như lời thơ In Flanders Fields của Trung tá Y sĩ John McCrae, và chính ông cũng ngă gục trên chiến trận ở nước Pháp, nơi đơn vị của Canada cùng quân đội Đồng Minh tham chiến để dành lại tự do cho nhân loại.

In Flanders fields the poppies blow
Between the crosses, row on row,
That mark our place; and in the sky
The larks, still bravely singing, fly
Scarce heard amid the guns below.

We are the Dead. Short days ago
We lived, felt dawn, saw sunset glow,
Loved, and were loved, and now we lie
In Flanders fields.

Take up our quarrel with the foe:
To you from failing hands we throw
The torch; be yours to hold it high.
If ye break faith with us who die
We shall not sleep, though poppies grow
In Flanders fields.

- Khối Diễn Hành!
- Đàng Trước!
- Bước!

Tùng!.... Tùng! Tùng!

Trống khởi nhịp bước cho các chiến binh trong hàng. Tiếng kèn đồng của Ban Quân Nhạc theo nhịp trống bắt đầu nghi thức diễn hành với Colonel Bogey March. Khúc quân hành hào hùng trong The Bridge On The River Kwai. Đây cũng là khúc nhạc diễn binh chính của The King's Own Calgary Regiment (KOCR), một đơn vị kỵ binh thuộc Lữ Đoàn 41 Bộ binh miền Tây Canada.

Tiếng trống gợi nhắc, thôi thúc nhịp chân, bừng dậy bầu nhiệt huyết của một thời trai trẻ vững bước trên Vũ Đ́nh Trường. Một thời của thao trường đổ mồ hôi, của Xuất Quân, của "một đường kiếm thép oai hùng đưa"…

Tuổi trẻ quỳ xuống thề hy sinh bảo vệ tổ quốc và tự do của dân tộc.

Tuổi trẻ đứng lên, trưởng thành trong chiến trận; rồi gục ngă cho thân xác thấp sáng đuốc tự do….

“The torch; be yours to hold it high!”

Vâng!

Đuốc tự do vẫn được giữ lửa và vươn cao bên trên bạo lực!

Vẫn c̣n đây: Quốc kỳ Việt Nam!

Vẫn c̣n đây ánh cờ vàng tự do tung bay trong khối Quốc & Quân Kỳ của các quốc gia tự do. Quốc Kỳ và Quân Kỳ Việt Nam hiên ngang vươn cao, diễn hành trên thành phố Vancouver. Cờ lộng gió tung bay thật oai dũng. Đây, chiến tích dựng nước và giữ nước của tiền nhân. C̣n thế hệ tuổi trẻ tiếp nối ngọn đuốc đấu tranh cho Tự Do của Việt Nam, điều tất thắng chắc chắn sẽ vẫn là Tự Do, Nhân Quyền!

Sẽ có một ngày, cờ lại bay tung trời, ta về với quê hương:

"Hồi sinh rồi này mẹ này em
Vui hôm nay qua đêm đen t́m thấy ánh mặt trời
Đi lên. Đi lên trên hoang tàn ta xây dựng ngày mai
Nhà vươn lên người vươn lên
Quân bên dân xây tin yêu đời mới
Đón nhau về, anh đưa em về Gio Linh, Cam Lộ, Đông Hà
Sạch bóng thù, đồng hân hoan quân dân vui
Vang câu hát tự do…”


Bùi Đức Tính
 

 


VĂN CHƯƠNG

Bài vở cũ 2015
Bài vở cũ 2014
Bài vở cũ 2013 
Bài vở cũ 2012

Truyện Ngắn

Hồi ức - Một thời chinh chiến 
No Easy Day - Ngày Vất Vả

Những bài viết của Bất Khuất


Giấc mộng kinh hoàng  
Hồi Kư của vợ người tù “cải tạo”  
Viễn thám
Trong bóng hoàng hôn
Tâm sự cùng Nữ Sĩ Dư Thị Diễm Buồn  
Phản bội Đồng Minh hay thay đổi chiến lược chống CS
Cái áo Jacket Không Quân
Ánh sáng cuối đường hầm
Sức mạnh của đồng tiền  
Di chúc tuyệt mệnh  
Rồi tôi sẽ hạnh phúc  
Anh không chết đâu anh  
V́ sao tôi là Nữ Quân Nhân?  
Nồi chè của Ông Tướng  
Người cha trăm tuổi  
Hai ngày gác ở Nghĩa Trang Quân Đội
Dự lễ Phật Đản  
Từ mặt đường dậy sóng ...  
Viết cho một người lính  
Mặt trận Tân Cảnh, Kontum 1972 
Nghĩa Quân 
Chia sẻ với các em của chị
Có những chuyến tàu
Những mảnh hồn phiêu bạt ...
Cho nhau cuộc đời  
Cha và con với biển và cá  
Kẹt cứng gọng kềm

Người tù binh hồi chánh bên bờ sông Ba  
Cái bóng của vị thầy tu  
Cái nón sắt của người lính VNCH  
Trăm ngh́n nhánh khổ  
Sài-G̣n miền đất địa linh nhân kiệt
Triết lư nhân sinh - Luận về mộng mơ qua Văn chương và Triết học  
Tấm thẻ bài  
Tung cánh chim t́m về tổ ấm  
T́nh nghĩa Vợ, Chồng khi kẻ mất, người c̣n đời sống sẽ ra sao?  
Viết cho Nguyễn Viết Dũng  
Việt cộng - Việt cộng
Tháng Ba chôn súng  
Băi biển Non Nước: Một kết thúc tức tưởi, oan nghiệt 
Tiểu Đoàn 9 TQLC - Trận chiến sau cùng  
Một lần chào cuối cùng của đời quân ngũ !  
Mất Đà Nẵng  
Sự quan tâm của vị Tướng  
Saigon xưa ...cái thời xé tiền để .. thối lại !  
Giọt nước mắt của lính
BTL/HQ/V4 DH – Di tản với 3000 đồng bào  
Người lính Việt Nam Cộng Ḥa sau 30 tháng Tư  
Bàn thờ hai mặt  
Ngôi nhà thờ cổ bên ḍng sông Saigon 
Ṿng tṛn nhân quả  
Bạn tôi người lính trẻ
Nhớ kỉ niệm .…
Một lần mất mát  
Chuyện buồn người vợ tù  
Nhẩy Dù tử chiến tại mặt trận Quảng Trị 
Ngô Quang Trưởng - Cổ kim như danh tướng 
Khai bút đầu Xuân Bính Thân 2016 - Sát cộng nô hịch

Về thăm quân trường cũ 
Xuân đă tàn chưa?

Tưởng như … Mùa xuân không c̣n nữa 
Táo quân về trời 
Đi chợ... Tri thiên mệnh  
Điều bố không dặn lại

Một đời lận đận chiến tranh  
Gió mùa xuân  
Viên đại bác cuối cùng nơi phà Cát Lái 
Người vợ là một vĩ nhân

Chưa tu đă thành Phật  
Tướng Ngô Quang Trưởng - Cô kim như danh tướng

Bắc Kỳ 9 nút - Bắc Kỳ 2 nút