Page 39 - BẢN TIN SINH HOẠT CƯ AN TƯ NGUY SỐ 5
P. 39
39
mà lòng cảm thấy vui vui ,tôi thấy mình được đường phố Saigon mà đầy rẫy mìn bẫy, chông
hưởng cái Tết đầu tiên ở đơn vị như thế này gai. Bóng dáng tử thần luôn rình rập theo mỗi
cũng là hạnh phúc hơn nhiều đồng đội khác bước đi của chúng tôi khiến tôi thấy làn ranh
đang phải đối mặt với quân thù. Tay đệ tử giữa sự sống và chết trở nên quá gần gũi.
cười nói ông thầy năm nay trúng mánh rồi. Tôi Sáng hôm sau trong lúc chúng tôi đang
chỉ ậm ừ cho qua và không hiểu sao trong lòng chuẩn bị để di chuyển thì Nguyệt đã chạy đến
vẫn cảm thấy không vui. Lúc đầu tôi chỉ nghĩ trao cho tôi một bọc bánh ít và nói anh cầm
chắc tại Tết nên mình nhớ nhà nên không theo ăn phòng khi đói. Tôi cám ơn em và hứa
được vui nhưng sau tôi đã nhận ra sự thiếu sẽ ghé thăm em khi có dịp. Khi cùng đơn vị di
vắng trong lòng khiến tôi không vui chính là chuyển đến ngã ba tôi quay đầu nhìn lại vẫn
đã từ lâu tôi không nhận được thư của người thấy em đứng tựa cửa nhìn theo. Sau Tết là
yêu. Tôi cười buồn và nghĩ có lẽ những câu mùa khô nên địch hoạt động khá mạnh khiến
chuyện hiểm nguy và chết chóc tôi kể đã làm tiểu đoàn phải tăng phái thường xuyên về các
cô nàng lo sợ và không muốn một ngày nào đó chi khu, chúng tôi bị cuốn vào cơn lũ chiến
tin xấu sẽ đến với nàng nên đã âm thầm cắt tranh nên hình bóng Nguyệt cũng dần phai
đứt. Hẳn tôi không phải là người duy nhất chịu trong tâm trí.
tình trạng này, các huynh trưởng về đơn vị với
tôi có mấy người đã từng chua chát đùa gọi Cuộc chiến ngày càng khốc liệt đem theo
nhau là hội những chàng bị người yêu cho leo bạn bè đồng đội đã vĩnh viễn ra đi khiến
cây. Nhớ lại những lá thư nàng viết trong đó chúng tôi dần trở nên chai đá, sau mỗi trận
ngoài những nhớ nhung chờ đợi là sự thêu dệt đánh là lại vùi đầu vào những cuộc nhậu xả
được cùng tôi tung tăng dạo phố, uống cà phê láng vừa giết thời gian hoặc để quên đi những
hoặc vào rạp xem phim khi tôi có dịp về phép. hình ảnh thương tâm mà mình đã chứng kiến.
Thời gian tôi về đơn vị chưa được bao lâu Lần đó vì đơn vị chúng tôi đụng độ với một
nhưng tôi cũng biết chắc chắn nghỉ phép là đơn vị chủ lực của quân địch nên bị thiệt hại
điều quá xa vời vì đơn vị luôn luôn thiếu quân khá nặng, sau đó đơn vị được rút ra vùng an
số thì đâu dễ gì cầm được tờ giấy phép trên toàn để tái trang bị và bổ sung. Như thường lệ
tay. Hơn nữa em không thể hiểu được tâm bọn chúng tôi lại tụ họp nhau trong bàn nhậu
trạng của những người lính chúng tôi khi tiến lai rai tán ngẫu, bỗng chúng tôi thấy một bóng
vào mục tiêu, thần kinh căng thẳng trước sự áo dài trắng được một người lính dắt ra từ Bộ
im lặng đến rợn người mà chỉ một tiếng vỗ Chỉ Huy Tiểu Đoàn và chỉ về phía bàn chúng
cánh của chim cũng làm chúng tôi giật mình. tôi. Anh em trong bàn lại được dịp bàn tán,
Sau mỗi trận đánh là sự mất mát, thương vong suy đoán xem nàng đi tìm ai. Chợt nhận ra
của đồng đội thì làm sao những thằng lính như Nguyệt tôi vội vàng đứng lên chạy vội ra đón
tôi có thể vui mà nghĩ về những ngày tháng nàng bỏ mặc sau lưng những lời đùa bỡn của
rong chơi ở thành phố cho được. Đoạn đường các bạn trong bàn nhậu. Xúc động khi thấy
chúng tôi đi không bằng phẳng êm ái như nàng xuống thăm trong thời điểm tình hình an
Bản Tin SH/CATN Số 5 PHÁT HÀNH NGÀY 24/12/2021