Page 66 - BẢN TIN SINH HOẠT CƯ AN TƯ NGUY SỐ 5
P. 66

66


        kém phần lãng mạn trong thời Nữ Sinh Sài                      Mùa  xuân  xanh  tóc  dại  chớm  ưu

        Gòn một thuở...                                        phiền ...** (VĐSB).
                Làm sao quên được những lần về phép  **Cho đi lại từ đầu, không đi vội về sau ...**
        anh đã đón e trước cổng trường                                                                      (PD).
        và  chúng  mình  tay  đan  tay  cùng  nhau  dạo          Có lẽ đó chỉ là ước mơ bởi thời gian không
        bước trên những con đường Sài Gòn thân yêu  bao giờ dừng lại, chỉ có tuổi học trò, đừng bỏ
        dưới những hàng me cổ thụ.                             qua một quãng thời gian đẹp nhất. Hãy ghi lại
                                                               khoảng khắc tuyệt vời bạn nhé. Bây giờ, dù tóc
        ** Trả lại em yêu sân trường đại học,                    xanh xưa có bạc màu... xa cách nhau muôn
        con đường Duy Tân cây dài bóng mát ... **                  trùng... thì ta vẫn có một thời để nhớ ...
                                                    (PD).                   Có lẽ những gì mà người ta luyến tiếc
                Và  thay  vào  đó  anh,  anh  của  em  một        nhất đó chính là thời tuổi trẻ, cái tuổi mà
        người lính trẻ của Quân trường Võ Khoa Thủ  chúng ta vẫn hồn nhiên, ngây thơ và chưa hề
        Đức.  Một  người  lính  trẻ  mới  gia  nhập  vào  biết đến những bộn bề cuộc sống. Đúng như
        chốn thao trường tâm hồn còn ấp ủ nhiều suy  câu nói, nếu trong suy nghĩ chúng ta vẫn là
        tư, ứơc vọng nhưng cũng rất lãng mạn.                  những ký ức tuổi thơ, thì tâm hồn của chúng ta
                 Anh và em đến với nhau không hẵn là                      sẽ không bao giờ già đi ...
        dài  nhưng  cũng  đong  đầy  kỷ  niệm  yêu
        thương  ...  yêu  thương  đến  nỗi  em  vẫn  nghe             Bây  giờ  cũng  đang  vào  mùa  thu,  mùa
        đâu đó tiếng hát khe khẽ của anh:                      thu  Portland  với những hàng  cây bên đường
                **  Ta  ngồi  đây,  mơ  chiều  Tăng  Nhơn  khoác  chiếc  áo  vàng  ươm...  nhưng!  **  Anh
        Phú                                                    cũng ra đi mùa thu ...mùa thu không trở lại!
                Nhìn hoa rơi nhớ người đến vô vàn              Đếm  lá úa  mùa thu,  đo  sầu  ngập  tim  em  **
                ..........                                     (PTC)  ...  Em  mong  rằng  anh  “con  ngựa  ho-
                Ta ngồi mơ thu vàng em yêu dấu                 ang” đã tìm về trên đồng cỏ non... và anh vẫn
                                                               đang nhìn mây trôi mà ngỡ tóc em mềm…









                                                                      Đã thấy đông về phủ tuyết sương
                                                                  Nhớ người thương phế lạnh bên đường.
                                                                        Đời trai một thuở gìn sông núi

                                                                       Tuổi trẻ bao lần đổ máu xương.
                                                                    Nhớ cảnh tung hoành vang pháo trận

           Em tan trường về, anh theo Ngọ về…                     Mong ngày chiến thắng rực quê hương!
                                                                        Hỡi ơi nước mất thân tàn phế

                                                                 Vất vưởng lang thang giữa phố phường !


                                                                              Hàn Thiên Lương




                                         Bản Tin SH/CATN Số 5 PHÁT HÀNH NGÀY 24/12/2021
   61   62   63   64   65   66   67   68   69   70   71