Page 95 - BẢN TIN SINH HOẠT CƯ AN TƯ NGUY SỐ 5
P. 95

95

                                                               Thương mình ray rứt từng đêm trắng
                                                               Thương bạn anh trong chuyện mất còn
                                                               “Anh ở đây bạn bè anh cũng ở đây
                                                               Áo rách xác xơ thân gầy
                                                               Cùng chung nếp sống lưu đày
                                                               Anh ở đây ngày ngày cơm chưa đầy chén
                                                               Chiều buồn ra xem bầy én
                                                               Kiếm mồi thấp thoáng bay quanh…”

                                                               Từ net:
                                                                      Một  buổi  sáng  sớm,  tôi  đang  lúi  húi
                                                               trồng luống xu hào, bỗng thấy bên mình có cái
                                                               gì  kêu  phần  phật.  Từ  từ  ngước  lên,  tôi  thấy
                                                               một mảnh quần trây-di rách bị gió thổi bay lắc
                                                               lư  làm  nên  tiếng  động  nghe  cũng…  vui  tai.
                                                               Tôi nhận ra ông Phan Lạc Phúc, khoác chiếc
                                                               áo trây di cũng tả tơi “đồng bộ” với cái quần
                                                               rách. Nước mắt ông Phúc chảy rất chậm trên
         Ôi người đi, về đâu khi nắng chiều phai?              mặt, ông nghẹn ngào cất tiếng:
         Nắng úa xót xa thương người                           – Thằng Sâm chết ở bệnh xá đêm qua rồi.
         Chiều nao gục ngã trên đồi                            Tôi lặng người, bởi mới hôm qua, tôi lẻn sang
         Chim rủ nhau về rừng ru anh ngủ mãi                   bệnh  xá  thăm,  Thục  Vũ  đưa  cho  tôi  hai  gói
         Hình hài tan theo cỏ cháy                             thuốc  lào  nhỏ,  anh  nói:  “Tôi  mệt  không  hút
         Kiếp người kiệt sức buông tay                         thuốc  được  nữa”.  Ngồi  nói  chuyện  vài  phút,
         Anh  ở  đây! Anh  ở  đây!  Sao  anh  vẫn  còn  ở  anh  Tô  Kiều  Ngân  ở  trạm  xá  này  cũng  đến

         đây?                                                  ngồi  chơi.  Tôi  thấy  Thục  Vũ  vẫn  còn  khỏe,
                                                               vậy mà đêm qua đã ra đi.
         Nghe Đoàn Chính con trai Đoàn Chuẩn hát:                     Sau đó, anh Tô Kiều Ngân nói với tôi
          https://www.nhaccuatui.com/bai-hat/anh-o-            lời an ủi đúng nhất, ngắn nhất và cũng bi thảm
         day-doan-chinh.8LpStykKOC.html                        nhất: “Mừng cho nó, từ nay nó không còn biết
                                                               đói rét và không ai hành hạ được nó nữa”.
                Năm 1975, Nhạc sĩ Thục Vũ bị đưa về  Đám  tang  Thục  Vũ,  hình  ảnh  bi  thảm  nhất
         Long  Giao  rồi  đến  trại  tù  Tân  Hiệp  –  Biên  trong cuộc đời chúng tôi
         Hòa. Ở đây, ông đã sáng tác nhạc phẩm “Suối                  Nhưng  vào  buổi  chiều  năm  1977,  khi
         máu”,  với  8  câu  thơ  cảm  đề  cũng  của  Thục  đồi núi Sơn La bắt đầu chạng vạng, chúng tôi
         Vũ:                                                   đang làm những công việc cuối cùng ở vườn
                                                               rau  thì  bất  chợt  nhìn  sang  lối  ra  từ  bệnh  xá
         “Em ở Sài Gòn anh ở đây                               một  khung  cảnh  hết  sức  đau  lòng.  Trên  con
         Đồi pha cát trắng kẽm gai đầy                         đường đá cũ nhỏ, vòng theo sườn núi cao vút
         Ngẫn ngơ dăm chuyến tàu xuôi ngược                    chập chùng, cách vườn rau là cái ao, đám tang
         Để nhớ nhung về che khuất mây                         bắt đầu di chuyển chậm chạp. Hai anh cai tù
         “Tôi vẫn thường đêm thương nhớ con                    vác súng AK  đi  đầu,  theo sau là  một  anh  tù
         Thương em tình nghĩa vẫn vuông tròn                   cầm  vài  nén  nhang,  đến  4  anh  tù  khiêng  cỗ




                                         Bản Tin SH/CATN Số 5 PHÁT HÀNH NGÀY 24/12/2021
   90   91   92   93   94   95   96   97   98   99   100