Page 158 - Bản Tin Sinh Hoat Cư An Tư Nguy - 7A
P. 158

158


                                                                        Ngày lao động rã rời thân xác.

               CHUYỆN QUÊ HƯƠNG

                                                                   Nắng biển mưa rừng mấy mùa luân lạc,
                                                                       Chốn khe sanh, vượn hú cọp gầm.
                         Thơ Đăng Phong
                                                                   Đô lương Nghệ an lạnh cóng mưa dầm,
                                                                      Cháy nóng gió Lào Cồn tiên Ái tử.

               Mừng đón bạn bè về Denver hội ngộ,
             Hãy cùng nhau ôn lại chuyện quê hương.                 Bước cam go dẫm lên muôn ngàn thứ,
               Nào đắng cay, khắc khổ trăm đường,                     Bao nỗi lưu đày kiếp sống phù du.

             Thân mỏi mòn vùng sơn lam chướng khí.                Thanh hóa Như xuân gậm nhấm thân tù,
                                                                   Sông Mực rừng già trường, lim xoẹt táo.
             Tay nắm tay những nét mặt cương nghị,
                Tình anh em chung một chiến hào.                     Sắn, ngô, khoai thân người chao đảo,
               Năm tháng tù đày mệt mỏi dâng cao,                       Đầm Hà La gánh cát bầm thây
                   Bao tủi hờn đã đong đầy kí ức.                   Thương quê hương ráng chịu đọa đày,

                                                                    Chốn quân trường đã từng huấn nhục.
             Buổi ngô khoai nằm nghe lòng thao thức,
               Gió mưa gào lạnh buốt thấu tâm can.               Dưới vòm trời xanh biết bao điều uẩn khúc,
                 Quần áo tù rách rưới lang thang,                       Đắng cay nào có nghĩa gì đâu.
           Gánh bổi còng lưng khi trở mùa gió chướng.             Ngày tháng qua nhanh tóc trắng mái đầu,
                                                                  Sương còn đọng giọt sầu người mất nước.

              Nặng nỗi sầu chạy về trong tâm tưởng,
              Nghe xót xa như muối xát trong lòng.                  Chuyện quê mình dài không đếm được,
                  Cha mẹ già, vợ dại ngóng trông,                Vượt biển, vượt rừng tìm chốn nương thân.
              Đàn con nhỏ mong cha đùa với chúng.                   Trốn chạy xa quê kham khổ trăm phần,
                                                                      Nào sóng gió, nào hải tặc cướp giết.
                 Bạn tù ơi, khi mình rời tay súng,
                  Bao dân lành đã mất hết tự do.                    Ôi đau đớn những người con dân Việt,

                   Còn đâu nữa để áo ấm cơm no                      Mấy mươi năm khói lửa không ngừng.
               Nuốt đau đớn mà nghe lòng rên siết.                Vận thế xoay chiều, nước mắt rưng rưng,
                                                                       Buồn rũ rượi ngậm ngùi đau xót.
             Trốn chạy xa quê, không một lời giã biệt,
               Bỏ cữa bỏ nhà, đàn chó đói trông coi.               Thôi đừng nói nữa, trần gian chua ngọt,

             Còn thân chúng ta như những kẻ tôi đòi,                Mời bạn bè nhắp chén rượu nồng cay.
                   Chúng bắt đi tù khổ sai tứ xứ.                       Thêm một lần tay siết chặt tay,
                                                                      Còn hơi thở, còn hướng về dân tộc.
              Trông chúng khác chi một bầy thú dữ,
                   Luôn lăm le hăm dọa đủ điều.
                                                               Alpha Đăng Phong – Khoá 6/68 SQTB.TĐ
                Đêm trở về trong giấc ngủ cô liêu,
                                                                                   (01-11-11)

                                              Bản Tin Sinh Hoạt Cư An Tư Nguy Số 7
   153   154   155   156   157   158   159   160   161   162   163