Page 112 - CIA và Các Tướng Lãnh Cộng Hòa
P. 112
Trong lúc bối rối, Polgar đã quên chỉ thị cho các
cơ sở của mình tại các vùng chiến thuật khi nào thì
cần di tản và di tản bằng cách nào. Sau này, ông nói
ông tin tưởng các nhân viên đầy kinh nghiệm tình
báo của mình thế nào cũng tìm đường xoay xở an
toàn!
Xế chiều 28-4, các đơn vị Cộng sản bố trí ở phía
Đông Sài Gòn bắt đầu pháo kích sân bay Tân Sơn
Nhất. Hạm đội 7 cho biết có thể ngừng di tản bất cứ
lúc nào. Đại sứ Martin dù còn yếu vẫn lên máy kêu gọi
Bộ Ngoại giao, Bộ Tư lệnh lực lượng Mỹ tại Thái Bình
Dương và Nhà Trắng duy trì các chuyến bay di tản tại
Tòa đại sứ. Ông không ước lượng giờ có thể chấm dứt
vì số người lọt vào Tòa đại sứ càng lúc càng đông.
8 giờ tối 28-4, Washington cho lệnh cuộc di tản
phải chấm dứt vào lúc 3 giờ 45 sáng ngày 30-4. Được
lệnh, Polgar báo cáo cần 20 phút để phá máy truyền
tin đặc biệt và 3 giờ 20 sẽ là hạn chót chấm dứt mọi
liên lạc với Washington.
9 giờ tối 28-4, Polgar báo cáo còn 8 nhân viên CIA
ở lại, trong đó có ông, và CINCPAC yêu cầu Martin
phải ra đi trước 11 giờ đêm để bảo đảm an toàn.