Page 99 - CIA và Các Tướng Lãnh Cộng Hòa
P. 99
Việt Nam tổn thất đến mức độ nào và Thiệu tính phản
công ra sao để Mỹ kịp gửi vũ khí cần thiết tới. Langley
lượng định ông Thiệu có thể sẽ mất Đà Nẵng, có thể
cả Tây Ninh và muốn biết ông Thiệu định giữ trận
tuyến ở đường ranh nào. Trả lời trong ngày, Polgar
nói tình hình bi đát hơn người ta có thể tiên đoán 10
ngày trước. Nhưng các TP Đà Nẵng, Quy Nhơn, Phan
Thiết có thể giữ làm nơi gom quân và bảo vệ tiềm
năng quân đội cho một trận đánh quyết liệt sắp tới.
Thiệu chưa có ý định lập một phòng tuyến nào ngoài
nỗ lực cứu vãn những gì có thể cứu vãn được.
Ngày 25-3, Langley định cho phép Polgar bắt đầu
di tản những đối tượng cần di tản nhưng tỏ ý quan
ngại phản ứng bất lợi trong dân chúng. Polgar cho
biết sự lo ngại đó không cần thiết vì với thái độ bất
hợp tác của Quốc hội Mỹ cộng thêm việc hàng ngàn
nhân viên Việt - Mỹ hốt hoảng từ các tỉnh phía Bắc
chạy xuống đã đủ gây kinh hãi cho dân chúng tại Sài
Gòn. Về chiến lược, Polgar nhận thấy cả hai phía Mỹ
và Nam Việt Nam đều lúng túng, thiếu đường lối chỉ
đạo. Ông đề nghị tướng Fred C. Weyend, nguyên Tư
lệnh MACV nên đến Sài Gòn tìm hiểu tình hình.
Washington chấp thuận đề nghị của Polgar và phái
đoàn gồm tướng Weyand, Shackley, George Carver và
Martin lên đường ngày 27-3.