Page 50 - Dac San Bat Khuat So Dac Biet
P. 50
tiêu, tiếng súng địch quân tắt hẳn, lối đánh bọc những bãi 91, 49, 50 xa lê gót giày và bãi Sình lầy
sườn với Trung đội thiện chiến thật nhanh, chóng vượt sông từng bước chân không nhấc nổi.
thâu lượm kết quả. Thi cho lục soát mục tiêu đoạn Sân bắn trơ gan cùng tuế nguyệt, xa những
rút quân về Đồi 18. Tên “tù binh” mang áo maillot buổi sáng, buổi chiều ban lệnh hành quân, tấn
bị cột chặt đang rên la (xin thuốc lá), có lẽ hắn công, đột kích, những hò la trong ngàn bầu nhiệt
quên gói thuốc đang nằm lại ở trận chiến lúc nãy, huyết của những người trai thế hệ.
chúng nó lát nữa chắc thú lắm. Thi nhìn hắn cười,
cũng vì mấy tên “giả địch” rên la kiểu này mà có Rồi chàng sẽ quên đi những đêm dài chong
lần chàng đã phải múa "Vũ khúc lên đồi". mắt mỏi mòn trên tuyến phòng thủ, những giờ học
trưa nắng vô tình gục đầu mê mãi. Và cũng ngày
Sau khi cho bố trí quân, Thi ngồi xem lại đó, chàng sẽ không còn hít thở cái không khí nôn
bản đồ với mục tiêu mới ...
nao, những buổi chiều thứ bảy với bộ đồ phép hồ
Một cơn gió thoảng bên kia đồi Tự Tin xếp ly cứng ngắc, ngóng đợi xe từng phút một; chỉ
hàng cây cao su lay động. Thi nhật mấy viên sỏi còn là dư âm những buổi diễn hành con đường An
trắng liệng xuống hố cá nhân gần đó chạm phải Xuyên, Bình Long, Bình Tuy, Long An, Vũ Đình
một vật cứng tạo nên tiếng khô khan. Bỗng dưng Trường mênh mông nắng cháy.
những ý nghĩ vu vơ kéo về qua chầm chậm trong Thi sẽ về một nơi nào đó, một đơn vị mới,
trí Thi. Thi bỗng mím môi khi nghĩ đến ngày ra một gia đình mới cùng với những người trai góp
trường; phải rồi cũng chẳng còn bao lâu nữa chàng một cánh tay, một tâm hồn và ngàn ý chí quật
ra đi, giã từ thầy, giã từ bè bạn, chia xa nhau mỗi cường bên họng súng thép, tường rào bền vững
người một phương trời. Không rõ sẽ ở đâu ? cho Tự Do và No Ấm. Những kinh nghiệm hôm
Nhưng dù ở đâu đi nữa cũng là quê hương, ở đâu nay Thi góp nhặt bằng mồ hôi, ngày mai chàng sẽ
cũng đã được kết bằng xương máu của các thế hệ học thêm những kinh nghiệm khác bằng máu,
cha anh. Chàng sẽ ra đi bỏ lại sau lưng những bài
bằng mồ hôi của chiến hữu và của chính mình.
Nghĩ như thế, Thi bỗng thấy thời gian sống ở quân
trường tự dưng ngắn lại.
Âm thoại viên, anh bạn dễ thương có đôi
mắt đen kỳ lạ của Trung đội hất vào nón sắt Thi,
ra thủ hiệu ở môi. Thi đưa cho hắn một điếu
Capstan, chàng cũng đốt cho mình một điếu, khói
thuốc quyện bay cao lên, cao như những vòng tròn
lẫn quẩn trong ý nghĩ Thi.
- Nom Cậu hôm nay lạ hẳn, làm Tuần Sự
mấy hôm "ná thở" rồi phải không ?
Thi cười
- Thôi chứ, hôm nay tao buồn, xót xa khi
mình ra trường, có lẽ tụi mình không còn bao lâu
nữa Minh à ...
- Ừ thì lâu rồi cũng dần quen, chứ Cậu về ở
đơn vị mới lại có bạn bè mới, ngày đó bay nhảy
tha hồ vẫn quên đi trường cũ bạn cũ.
tập cháy nắng, nào những đồi 30, đồi 18, đồi Mẹ Hai người lặng yên, cùng nhìn về bên kia
bồng con, đồi Tự Tin với vách núi cao lộng gió, xa lộ, một vài chiếc xe gắn máy có tà áo dài bay
bay, vài cậu thanh niên ham mê tốc độ phóng xe
___________________________________________________________________________________
Đặc San Bộ Binh Số Đặc Biệt – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 48