Page 145 - dacsan-bk-2011
P. 145
thất của BV lên rất cao thường là gấp 10 hoặc 16 lần so trong suốt thời gian 1947-1954 đã có 19 chính phủ
với Mỹ và gấp 5 hoặc 6 lần VNCH. Nhân kỷ niệm hai Pháp bị đánh đổ vì không giải quyết được cuộc chiến.
mươi năm ngày chiến thắng 30-4-1975, CSVN đã phải CS chỉ trông chờ vào phong trào phản chiến để đối
nhìn nhận có một triệu 100 ngàn cán binh tử trận như phương phải chán ghét rồi bỏ cuộc, chiến lược “cố đấm
vậy so với 58 ngàn người Mỹ thì tỷ lệ là 16 đổi một. ăn xôi” của CS đã từng thành công từ thời đánh Pháp
BV lệnh cho cán binh CS giết cho nhiều người Mỹ để nay họ lại đem áp dụng vào cuộc chiến tranh chống
thúc đẩy phong trào phản chiến. Mỹ, một cuộc chiến tranh không cân xứng giữa anh
Chiến tranh hạn chế của McNamara và Johnson nhà giầu sợ chết và thằng nghèo đói đánh thí mạng cùi.
coi như thất bại, đó chỉ là sự đánh hù dọa, răn đe khiến Tháng 2 năm 1968 McNamara ra đi để lại di sản
cho cuộc chiến tranh kéo dài thêm, vô tình nuôi dưỡng thật tai hại cho công cuộc chống Cộng Sản tại VN.
phong trào phản chiến lên cao làm tiêu tan mọi nỗ lực Ông được coi là “nhà kiến trúc sư của cuộc chiến tranh
đưa tới sụp đổ dần dần . Theo tin báo Times tháng 6- VN” mặc dù với những phương tiện kỹ thuật thật tối
2009: năm 1965 có 1,300 lính Mỹ tử trận tại VN , năm tân và quyền hạn rộng rãi nhưng đã không chiến thắng
sau 1966 tăng lên 5,000, năm 67 lên 9,300, năm 68 lên được đối phương nghèo nàn lạc hậu. Kế hoạch
14,000, số lính Mỹ “ủm củ tỉ” lên cao được truyền MacNamara đưa tới sự sa lầy kéo dài chiến tranh gây
hình và báo chí Mỹ thổi phồng đổ dầu vào lửa khiến tổn thất nhân mạng người Mỹ lên cao tới 30 ngàn
phong trào phản chiến ngày càng quyết liệt hơn. Kế người cuối năm 1968 thúc đẩy mạnh phản chiến đến
hoạch đánh vào hậu cần địch, mở rộng oanh tạc BV chỗ quyết liệt . Từ đó đến nay, các nhà chính trị, quân
của Westmoreland và các nhà quân sự không được thi sự Việt Mỹ, sử gia, ký giả.. đều nhìn nhận phản chiến
hành mặc dù đúng chiến thuật chiến lược có thể sớm là nguyên do chính yếu đưa tới thất bại tại VN, những
chấm dứt chiến tranh, Johnson đã bỏ lỡ cơ hội chiến nguyên do khác chỉ là phụ thuộc. Phản chiến đã bắt các
thắng. Trong giai đoạn 1965-1968 CS quốc tế đã viện nhà lập pháp cũng như hành pháp Hoa Kỳ phải rút
trợ cho Hà Nội 517,393 tấn hàng gồm: 105,614 tấn quân sau đó cắt giảm viện trợ tới xương tủy cụ thể là
hàng hậu cần và 411,779 tấn hàng vũ khí trang bị kỹ tháng 2-1975 VNCH chỉ còn đạn đủ đánh trong một
thuật (BBC.com), như thế viện trợ giai đoạn này gấp tháng và tháng 4-1975 chỉ còn đủ đạn cung ứng cho hai
bẩy lần giai đoạn trước (1961-1965). tuần lễ ( Cao Văn Viên, Những Ngày Cuối VNCH).
Cuối năm 1967 Wesmoreland cho biết tình hình Johnson quá mệt mỏi vì cuộc chiến tranh, khác với lần
VN lắng dịu , Mỹ có thể rút quân trong năm tới nhưng trước hồi tháng 10 năm 1966, lần này ông ép buộc BV
ngày 21-1-1967 BV vờ pháo kích Khe Sanh dữ dội, phải ngồi vào bàn hội nghị. Tháng 3-1968 ông tuyên
một tuần sau đưa 100 tiểu đoàn ( 84 ngàn người) vào bố ngưng oanh tạc phần lớn lãnh thổ BV và đề nghị Hà
trận tổng công kích Tết Mậu Thân. Mặc dù bị thiệt hại Nội chấp nhận đàm phán nếu không sẽ cho nếm mùi
nặng, 70% bị giết, 11% bị bắt làm tù binh so với sức mạnh. Hà nội sợ hãi phải nhận lời, hoà đàm Ba lê
VNCH tỉ lệ 10 đổi một nhưng họ đã đạt thắng lợi lớn bắt đầu ngày 10-5-1968.
về chính trị, phản chiến tại Mỹ lên cao hơn bao giờ hết, Ðầu tháng 4-1969 Ðại tướng Westmoreland cựu
nước Mỹ tan nát vì biến động bên trong nội bộ. Nghe tư lệnh Mỹ tại VN công bố phúc trình 347 trang về
lời khuyên của các nhà thông thái, cuối tháng 3-1968 chiến tranh VN trong bốn năm qua, ông cho biết nếu
Johonson tuyên bố không ra tái tranh cử, ông đã viết Mỹ không đổ quân vào VN giữa năm 1965 thì sẽ mất
trong hồi ký như sau. trong 6 tháng , các tướng nhấn mạnh sự bó tay của
“Lo ngại lớn nhất của tôi không phải là vấn đề quân đội Mỹ trước chính sách hạn chế chiến tranh của
Việt Nam … mà chính là sự chia rẽ bi quan tại Mỹ.. McNamara và Johnson, không cho đánh qua hậu cần
Tôi dùng bài diễn văn sắp đến như một cơ hội để lấy địch tại Miên, Lào. Ðô đốc Sharp cựu tư lệnh Mỹ tại
lại sự cân bằng cũng như mở rộng một sự hiểu biết tốt Thái Bình Dương thời Johnson cũng đăng báo công
đẹp hơn. Tôi biết rõ ràng rằng sự sụp đổ của mặt trận kích cựu bộ trưởng quốc phòng McNamara không cho
tại đất nhà là những gì Hà Nội mong chờ” oanh tạc phá hủy tiềm lực kinh tế BV mà chỉ cho ngăn
Nguyễn Ðức Phương – Chiến Tranh Việt Nam xâm nhập nên các cuộc oanh tạc hoá ra vô hiệu.
Toàn Tập, trang 34. Ðiều sai lầm cơ bản của chính phủ Johnson là để
Phản chiến đã tạo niềm tin cho CSBV, họ chỉ chờ một người dân sự hoạch định chiến lược quân sự mà
có thế, những năm đầu thập niên 50, biết người dân đúng lý ra phải do các tướng lãnh đảm nhiệm, vì khoán
Pháp lúc ấy quá chán ghét, ghê sợ cuộc chiến tranh trắng cho McNamara nên đã đưa tới hậu quả tai hại
Ðông Dương vừa chết người tốn của, CSVN lỳ lợm cố như trên. Ông Cao Văn Viên nói:
đấm ăn xôi thúc đẩy tâm lý chống chiến tranh tại Pháp
___________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2011 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 144