Page 20 - DAC SAN BK 2015
P. 20

lèo lái con thuyền Bất Khuất dù có bị châm chích          Chúng tôi nín khe, không dám trả treo nữa vì
           tả tơi.                                              cái lỗi sờ sờ ra đó.
               Năm  nay  xuất  hiện  một  số  gương  mặt  mới        Khi chúng tôi đến quán thì mọi người đã uống
           như Số, Chu, Khánh, Tân... Họ không dấu được         gần cạn cốc cà phê của mình, và chúng tôi rất may
           nét bở ngở rụt rè vì mới về đàn. Tụi nó có đúng      mắn  được  đón  nhận  những  nụ  cười  rộng  lượng,
           cái nét rụt rè, bở ngở của Long Trà ngày đầu tìm     miễn chấp của bạn bè  Tôi nhìn thấy NT Phú ngồi
           về. Nhưng các bạn sẽ không phải chờ đợi lâu, cái     đó,  người  anh  cả  của  chúng  ta.  Chúng  tôi  vây
           đám  chân  ướt  chân  ráo  này  sẽ  quậy  tới  bến  vào   quanh anh và lắng nghe những lời tâm sự. Thực
           những ngày sắp tới cho xem.                          ra, anh không nói nhiều. Những điều cần dạy bảo,
               Tôi  thấy  Tính  Quân  Kỳ  hướng  tầm  mắt  lên   anh đã chỉ vẽ cặn kẽ từ 40 năm về trước. Với ánh
           sân  khấu,  nhưng  anh  lại  nhìn  sâu  vào  khoảng   mắt hiền từ, anh bao dung nhìn những đứa em út
           không kỷ niệm. Tôi không hỏi, nhưng tôi biết anh     mang nặng hoài bão ngày nào, hôm nay đã bị cát
           đang tìm gì trong cái khoảng không ấy. Ngày ấy,      bụi thời gian làm đổi thay màu tóc. Lời nhắn gửi
           trên sân khấu còn có một Trương Minh Sang nhịp       của anh truyền thẳng vào trái tim từng đứa:
           đều tiếng trống dẫn bạn bè hát  vang những điệp           - Các em hãy cố giữ những gì còn sót lại mà
           khúc quân hành, trên sân khấu có một Hồ Thanh        vun bồi, xây đắp cho nó ngày mỗi hoàn thiện hơn.
           Danh thuần thục dìu  dắt chúng ta kết  thành một     Đừng bao giờ đánh mất niềm tin các em nhé !
           khối vững vàng, ngay bên dưới sân khấu có một
           Tạ Huy Thái miệt mài bắt giữ lại hình bóng chiến
           hữu  thân  quen...  Bạn  là  những  cái  đinh  của  Bất
           Khuất neo giữ chúng ta gắn kết với nhau. Các bạn
           ở đâu ? Tại sao lần này, bạn lại không về ? Nếu
           bạn nhìn thấy Tăng Xương ôm vai bá cổ hết thằng
           này  đến  thằng  khác  để  trút  nỗi  niềm  mong  nhớ,
           bạn mới thấy thương quý, trân trọng tấm chân tình
           của nó ...
               Tiệc  tàn  dần,  nhưng  chúng  tôi  không  muốn
           chia tay. Chúng tôi cặp cổ nhau kéo về nhà Nghĩa
           Vụ quậy tiếp. Ôi ! Những mái đầu bạc ham vui.
           Hình như có đôi lúc, mình cũng nên cởi bỏ dáng
           vẻ đạo mạo, nghiêm nghị phải có để lên lớp, dạy           Anh cho chúng tôi biết các anh còn một buổi
           bảo bầy con cháu bu quanh, để được hưởng tí đỉnh     họp mặt với khóa 3/72, đàn anh của chúng ta tối
           hồn nhiên cho chính mình.                            nay. Nếu có thể, các anh sẽ về chơi với chúng tôi
               Bạn nghĩ chúng ta có xứng đáng được tự ban       ngay sau buổi họp mặt đó tại nhà Việt Nghĩa Vụ.
           tặng một vài ngày hạnh phúc vô tư khi được trở về    Chúng tôi mong chờ sự có mặt của các anh.
           với những ngày xưa thân ái không hở bạn ?!                Sau chầu cà phê, Tăng Calci rủ rê:
                                                                     - Tui mời tất cả AE đi ăn sáng  Ông nào rành
           Thứ Bảy, ngày 6 tháng 7 năm 2013                     làm ơn dẫn đường. Đông Thái mau mắn:
                                                                     - Phở Pasteur ! Tới Little Saigon mà chưa ăn
               Chúng  tôi  có  plan  sẽ  uống  cà  phê  với  nhau   phở  Pasteur  thì  coi  như  chưa  biết  Little  Saigon.
           sáng nay ở quán Rose, thường được gọi bằng cái       Quả thật, chúng tôi phải xếp hàng hơn nửa tiếng
           tên  rất  gần  gủi  là  "cà  phê  vỉa  hè"  nằm  bên  này   đồng hồ mới có được chỗ ngồi. Nhưng ! Các bạn
           đường Bolsa, đối diện Phước Lộc Thọ.                 ạ! Có một món còn quý báu gấp ngàn lần tô phở
               Vẫn  vì  cái  kiểu  lề  mề,  chúng  tôi  bị  Huynh   Pasteur mà chúng tôi vẫn nhớ như in. Đó là những
           Trưởng Đằng mắng vuốt mặt không kịp:                 bát cháo ân tình được nấu nhừ từ lòng chất chứa
               - Còn được bao nhiêu tiếng đồng hồ nữa để        yêu thương của Bác Gái, mẹ của chị Tuyết. Bác và
           họp mặt, tụi bây không biết quý thời gian này sao?   chị Tuyết đã săn sóc anh em chúng tôi từ miếng ăn

                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                  20
   15   16   17   18   19   20   21   22   23   24   25