Page 399 - DAC SAN BK 2015
P. 399
cần gọi Bác Sĩ. Anh rửa những vết thương, băng Binh Thủ Đức, nơi tôi lớn lên và cũng là nơi huấn
bó lại cho chúng tôi. Xong đâu vào đấy, anh phân luyện tôi trở thành người sĩ quan QLVNCH.
chia chúng tôi vào nằm nghỉ tạm để sáng ngày sau Vào đến nhà, hai người đầu tiên tôi gặp là ba
Bác Sĩ đến khám. má tôi. Ông bà rất mừng khi thấy tôi, nhất là má
Bác Sĩ đến khám, theo dõi bệnh tình, cho tôi, bà vừa mếu vừa khóc hỏi han tôi đủ điều. Tôi
thuốc uống... chúng tôi mỗi ngày. Bác Sĩ cho tôi nói với ông bà, nhờ bị thương nên đơn vị ưu tiên
biết những mảnh đạn trong người tôi không nguy tải thương những người bị thương ra tàu trước,
hiểm cho tính mạng nên chẳng cần mổ lấy ra. Để nhờ đó tôi không bị kẹt ở Thuận An. Ông bà cho
trong người làm kỷ niệm. Bác Sĩ bảo thế nào thì biết, cách đây vài ngày, ông anh cậu mợ tôi đang
nghe thế đó vậy ! làm việc ở hậu cứ Tiểu Đoàn 9, nghe đơn vị tôi bị
Sau 5 ngày điều trị, vết thương bắt đầu khá kẹt ở Huế, anh liền đến nhà báo cho ba má tôi biết
hơn. Bác Sĩ cho tôi xuất viện với 10 ngày phép rằng tôi có thể bị bắt ở Huế. Tin xấu của ông anh
dưỡng thương. Tôi giã từ quý vị đàn anh đang bà con đã làm ông bà già lo lắng ngày đêm ăn ngủ
nằm điều trị và xin một anh Trung Úy nằm kế bên chẳng được.
một bông mai để cấm lên túi áo vì bộ đồ lính tôi Xong 10 ngày phép thăm nhà, bạn bè, người
không có may lon trên cổ áo. Có mang lon lá vào tình... tôi nhờ thằng bạn chở đến hậu cứ Tiểu
bộ quân phục đỡ lắm, mấy ông Quân Cảnh biết là Đoàn 3 trong căn cứ Sóng Thần. Tôi trình diện
quan, họ không làm khó dễ và được xí xóa nếu bị ông Đại Úy xử lý thường vụ Tiểu Đoàn và hỏi :
chận khám giấy tờ. - Thưa Đại Úy, tình trạng Tiểu Đoàn 3 thế
Tôi cầm tờ phép xuất viện đến tìm anh Trung nào rồi ?
Sĩ Quân Y và báo cho anh biết tôi được xuất viện. - Đơn vị đã bị kẹt ở Thuận An, chỉ có một số
Tôi lấy cây Colt 45 mà Phúc tặng khi ở Phi ít quân nhân về được thôi. Anh ra trình diện Tiểu
Trường Non Nưóc, biếu tặng anh làm kỷ niệm và Đoàn 14 đang đóng ở Vũng Tàu. Trung Tá
cám ơn anh chị đã lo lắng cho tôi. Anh chở tôi ra Nguyễn Văn Cảnh, Tiểu Đoàn Trưởng Tiểu Đoàn
bến xe đò Vũng Tàu – Sài Gòn bằng chiếc Honda 14 cũng là Tiểu Đoàn Trưởng của Tiểu Đoàn 3
của anh với lời từ giã thật cảm động. xưa của anh.
Trong thời gian tôi nằm điều trị ở bệnh viện, - Khi nào tôi ra Vũng Tàu Đại Úy ?
anh đối xử với tôi rất tốt. Mỗi tối thay vì dùng - Ngày mai có chuyến tiếp tế và bổ xung tân
cơm nhà thương, anh mời tôi về nhà anh dùng binh ra Vũng Tàu. Sáng sớm ngày mai anh đến
cơm tối với gia đình anh. Anh cho tôi biết anh có đây, sẽ có xe chở anh ra Vũng Tàu. Nhớ mang
người em cũng xuất thân từ Thủ Đức năm 71, những đồ cần thiết theo.
tướng người trẻ như tôi, đã tử thương khi mới ra - Vâng, cám ơn Đại Úy.
trường. Ngày đầu tiên anh băng bó vết thương cho Sẳn đang ở trong căn cứ Sóng Thần, tôi tạt
tôi, trong tiềm thức anh, anh nghĩ tôi là người em qua thăm ông anh họ bên Tiểu Đoàn 9. Tôi kể cho
của anh đang bị thương, cần sự chăm chóc của anh những gì xảy ra trong tháng 3 mà tôi được
anh. Vì thế, anh xem tôi như người em trai của biết. Anh em chúng tôi tâm sự với nhau gần 2 giờ.
anh. Tôi từ giã anh và anh chúc tôi may mắn. Nhân dịp,
tôi xin anh một bộ đồ rằn ri vì quần áo tôi bỏ ở
Thủ Đức Thuận An nhờ mấy thằng cộng quân giặt giữ hộ
hết rồi.
Ngày 6/4/75, Trên đường Vũng Tàu về Sài
Gòn, tôi thấy đoàn xe GMC chở lính, tiếp tế… Vũng Tàu
chạy tấp nập cả hai chiều. Tôi chẳng biết chuyện
gì đã xảy ra, tôi nghĩ mặc kệ họ, hãy hưởng thụ 10 Sáng ngày 18/4/75, thằng bạn chở tôi đến căn
ngày phép rồi tính sau. cứ Sóng Thần. Tôi cùng một số tân binh được xe
Xe đến ngã tư Thủ Đức, tôi xuống xe, đón xe GMC đưa đến căn cứ Úc Đại Lợi ở Bãi Sau, Vũng
lam về Chợ Nhỏ. Tôi lội vào cổng Trường Bộ Tàu, nơi Tiểu Đoàn 14 đang đóng quân. Xuống
_____________________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 399

