Page 409 - DAC SAN BK 2015
P. 409

Ngồi trên xe taxi, hai vợ chồng hắn thấy hai bên          Hởi ơi, mẹ vợ hắn đâu có trả lời được, bà đâu
           đường toàn là quán cà phê, bánh pi xà, tiệm may,     con tỉnh để mà mở mắt ra nhìn đứa con yêu vượt
           tiệm thuốc tây, quán nhâụ, tiệm KFC giống như ở      đường  xa  nửa  vòng  trái  đất,  tốn  bao  nhiêu  tiền
           bên Mỹ vậy, quán phở  ngoài  đường, ngân hàng,       mong gặp được mẹ mình nói vài lời thương nhớ
           cửa hàng bách hóa, bún bò huế, và hàng ngàn ống      mẹ, thấy mẹ mình với hai ống tube truyền vô, 1
           khói đang xì khói vô tội vạ chung quanh xe. Mọi      cho oxy, 1  cho thức  ăn, mắt không thể mở nhìn
           người đội "chảo úp ngược", tay thì mặc áo dài tay,   con mình, bà đã chẳng biết gì, đã quá già 96 tuổi
           đeo kính thầy bói, và đang chở con nít đi học ngày   rồi còn gì. Vợ hắn chỉ khóc lóc, thăm khoảng 15
           chủ nhật (bà mẹ nó, xứ sở gì mà con nít phải đi      phút thì hắn ra, để chị vợ vô thăm và lau mình cho
           học thêm ngày chủ nhật để lo cho "tương lai" làm     mẹ, còn vợ hắn thì ở trong đó luôn. Sau khi thăm
           đầy tớ dân, nói thiệt chứ con nít đi học kiểu nầy    nom 1 giờ, vợ chồng hắn ở tới chiều tối luôn và về
           chắc ba má nó phải ăn hối lộ, còn không phải buôn    nhà khoảng 8 đêm. Về tới nhà hắn nói với vợ hắn:
           lậu... và ..... bán... mọi thứ để kiếm tiền cho "đầy      - Mẹ không xong rồi, mẹ chỉ sống bằng nhờ
           tớ dân tương lai". Xe chạy tới bệnh viện Nguyễn      dụng cụ oxy, rút ra là chết.
           Trãi  trong  Chợ  Lớn  thì  bị  traffìc,  xe  chay  nhích   Vợ hắn cũng đồng ý như thế nhưng biết làm
           từng chút, ngồi trên xe qua những nẻo đường hắn      sao? Lại một đêm không ngủ nữa.....
           thấy xe cộ chen chút nhau, mạnh ai nấy chạy, đèn          Khoảng 6 giờ  sáng, hắn cảm  thấy đói  bụng,
           đỏ  cũng  chạy  (nếu  không  có  công  an).  Công  an   nên bàn với vợ hắn đi ra ngoài đường mua thức
           công  lộ  (toàn  là  Quan  không  hà  không  có  lính,   ăn.  Cửa  tiệm  cũng  như  nhà  hàng  vẵn  còn  đóng
           lính phải "bị" làm văn phòng, chưa lên sĩ quan nên   cửa, khác với 7 năm về trước, 6 giờ sáng đã bán
           chưa đủ tư cách đứng đường, ít nhất là trung úy,     hàng rồi. Hai vợ chồng hắn đi dọc theo đường Lê
           đại  úy  thậm  chí  có  cả  trung  tá.  Nói  nghe  buồn   Văn Sỹ mong tìm được 1 tiệm ăn, tiện thể đi tản
           cười, sĩ quan công an cao cấp mà "đứng đường"        bộ buổi sáng luôn. Giờ nầy thì ít xe cộ chạy, chỉ
           thật là "oai dũng". Họ đứng từng nhóm trên đường     có xe chở hàng qua lại mà thôi. Sau cùng tìm đuợc
           chờ những xe "xịn" chạy qua thì thổi còi, chận xe    1 quán bún bò Huế vừa mở cửa bán, hai vợ chồng
           lại, phạt bằng tiền mặt, 1 hai trăm ngàn cho 1 lần   hắn xà vô ngồi kêu 2 tô bún bò Huế. Công nhận ở
           vi phạm. Trời biết có phạm hay không, xe "xịn"       Việt Nam ăn thức ăn ngon hơn bên Mỹ nhiều, ở
           coi chừng, còn xe cở Huệ hay Quang xe ôm như         bên  Mỹ  đôi  khi  vợ  hắn  cũng  nấu  bún  bò  Huế,
           con  ngựa  già  lao  phổi  vừa  chạy  vừa  phun  khói,   nhiều thịt hơn, nhưng không ngon vì vợ hắn chẳng
           cho mọi người nhuộm  áo chơi, chắc  tụi công an      phải là tay chuyên nghiệp, còn bà bán nầy là tay
           không thổi phạt đâu?. Nếu thổi chắc tụi nó xanh      chuyên  nghiệp  nên  nó  ngon.  Ăn  xong  hai  vợ
           mặt,  tiền  đâu  nộp  phạt,  nếu  nộp  phạt  thì  nhà  sẽ   chồng  hắn  kêu  thêm  5  tô  to  go,  mỗi  tô  35,000$
           không có tiền ăn. Thằng Huệ cho hắn biết như thế.    Việt  Nam.  Gần  7  giờ  sáng,  xe  cộ  bắt  đầu  đông
           Cuối cùng thì xe taxi chở vợ chồng hắn tới bịnh      đúc.  Tới  giờ  đi  làm,  ai  nấy  cũng  trùm  khăn  che
           viện Nguyễn Trãi, vô tới bịnh viện thì ông anh vợ    mặt, giống như dân đạo hồi, nhìn giòng xe cộ chạy
           ra đón và đưa vô hành lang ngồi chờ giờ vô thăm.     như  vậy  giống  như  thành  phố  vừa  thức  dậy  sau
           Giờ bịnh viện cho vô thăm là  11 am và 6 pm. Vợ      cơn ngủ say. Một ngày như mọi ngày lại bắt đầu,
           hắn gặp lại gia đình thì vui nhưng cũng buồn vì bà   mang thức ăn về nhà thì má hắn đã đi chợ rồi, hắn
           mẹ còn nằm trong phòng cấp cứu. Sau đó vợ hắn        để thức ăn trên bàn và nói với Lợi thằng em út của
           đưa cho chị Hạnh 1,500$, bả bảo 1,000$ lo cho bà     hắn:
           cụ còn 500$ chia tất cả các anh chị em. Ngồi chờ 1        - Tụi mầy ăn bún bò Huế đi rồi đi làm, anh
           lúc thì các con cháu lục đục kéo tới hỏi thăm sức    chị mua cho mỗi đứa 1 tô.
           khỏe  của  bà.  Đến  11  giờ  thì  bịnh  viện  cho  vô    Hai vợ chồng nó vâng dạ rồi ngồi ăn, ăn xong
           thăm, vợ chồng hắn choàng áo trắng vào, vô trong     thì má hắn cũng vừa đi chợ về, vài  phút  sau thì
           phòng  cấp  cứu,  hắn  thấy  bà  cụ  nằm  không  mở   con em thứ tư cũng vô, và nó mang theo 4 bịch
           mắt, vợ hắn nói:                                     bánh cuốn, vào nhà xong cô tư thấy thức ăn sáng
               - Mẹ ơi! vợ chồng con về thăm mẹ đây!            đã có, nó nói:

                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 409
   404   405   406   407   408   409   410   411   412   413   414