Page 5 - index
P. 5

Hừng hờ đi giữa hương yêu mến                        Chiến trường khốc liệt không mấy chốc đã vùi
               Chân bước chưa khi rộn ái tình.                    chôn biết bao tuổi trẻ can trường!
                                                                    Giòng đời nghiệt ngã lại dần dà cuốn đưa bạn
               Vậy đó bỗng nhiên mà họ lớn,                       bè mình sớm về nơi an nghỉ sau cùng!
               Tuổi hai mươi đến, có ai ngờ!                        Bốn mươi hai năm sau ngày Khóa được danh
               Một hôm trận gió tình yêu lại                      dự mang tên Bất Khuất, những người may mắn
               Đứng ngẩn trông vời áo tiểu thơ.                   còn sống sót và tìm được nhau, còn điều kiện cùng
                                                                  trở về Little Saigon, Nam Cali để thăm chào nhau.
             Có ai ngờ, lắm bạn bè đã lớn trước khi tuổi hai      Có nhiều người vì hoàn cảnh riêng tư đã không về
           mươi đến!                                              hội ngộ như mong ước của chính mình và bạn bè
                                                                  được. Có người chỉ còn hơi thở. Có người đang
                                                                  trong căn bịnh hiểm nghèo. Có người suốt mấy
                                                                  năm nay vẫn kiên cường tập luyện để chóng hồi
                                                                  phục  với  ước  mong  sẽ  được  gặp  lại  bạn  mình
                                                                  trong Hội Ngộ 44 năm, sẽ là lần đầu tiên anh được
                                                                  trở về gặp lại bạn bè sau 44 năm.

                                                                  Hôm nay, Hội Ngộ 42 năm!

                                                                  Sáng sớm thứ bảy, những Bất Khuất ở xa về ở
                                                                  cùng khách sạn, không hẹn hò, đều lần lượt gặp
                                                                  nhau ở quán gần bên. Bên ly cà phê sáng, khói
                                                                  thuốc, tiếng cười, mày tao sang sảng như thời còn
                                                                  trai trẻ. Câu chuyện xưa nay chen nhau, tiếp nối
                                                                  mãi cho đến khi phải đi đến nhà hàng để tham dự
                                                                  tiệc Hội Ngộ.








             Họ lớn, vụt lớn từ khi đoàn quân xa đưa họ
           cùng bạn bè chạy vào bên trong cổng số 1 của
           trường  Bộ  Binh.  Màu  học  trò  không  mấy  chốc
           được nắng Vũ Đình Trường nung cháy sạm, đen
           sạm. Không còn làm học trò, sống bình yên, bước
           lặng thinh để nghe hoa bướm gọi bên mình; họ tập
           làm quen với tiếng còi  rối rít thúc dục gọi vào
           hàng, với  tiếng đối  đáp  dõng dạc, sắc  gọn, với
           bước chân dài hiên ngang theo nhịp. Áo tiểu thư,
           bấy giờ, chỉ còn được đứng ngẩn trông vời trong          42 năm mới được gặp lại nhau hay đã được gặp
           Khu  Tiếp  Tân  vào  ngày  Chủ  Nhật,  khi  không      nhau hai năm trước, niềm vui còn được gặp lại
           được về phép cuối tuần.                                nhau xúc động chan hòa. Mừng được thăm chào
             Vậy đó bỗng nhiên mà họ lớn, trưởng thành từ         những đàn anh còn sức khỏe, trở về cùng chung
           thao trường, già dặn hơn qua trận mạc và chai lì       vui Hội Ngộ với đàn em. Mừng được nhìn thấy nụ
           hơn trong tù đày của cộng sản.                         cười thân tình rạng rỡ của bạn bè. Có mái tóc bạc





                                                                                                                   5
           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   1   2   3   4   5   6   7   8   9   10