Page 220 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 220

Tội nghiệp Hải (Méo) nó cứ trách móc    khách vãng lai. Nhưng dù cho ghi nhận qua
               chúng tôi:                                       hình  ảnh  nhưng  tình  cảm  lưu  luyến,  bịn  rịn
                         - Cứ tưởng đêm nay anh em mình sẽ đại   tưởng như khó bề chia tay.
               chiến vô hồi kỳ trận. Vậy mà ch ng thằng nào
               ch u uống cả.                                    Trên  đường  quay  về  Georgia,  tôi  lại  băn
               Tôi lôi chai X. O. của Mỹ Dương biếu, tính bật   khoăn miên man suy nghĩ về chuyến đi này:
               nắp nhập cuộc với Hải nhưng mọi người đều         À há! Tại sao dưng không mình lại nổi máu
               nhất mực ngăn cản. Cuối cùng thì chai rượu       giang hồ, vân du một chuyến với anh em BK
               quý vẫn được ưu ái để lại cho Hải như món        trên  này.  Trải  qua  quá  nhiều  điều  bất  ngờ
               quà kỷ niệm.                                     không hề xảy ra trong trí tưởng tượng mà có
                        - Very sorry nghen bạn già, không uống   lẽ khó có ai trong anh em BK ở Hoa Kỳ nay có
               nổi nữa.                                         thể thực hiện được trong lúc tuổi đã già...
               Hải thất vọng vì ch ng thằng nào trong nhóm              - Phải chăng đây là sự an bài, sắp xếp
               chịu đối ẩm với chàng nên chàng bèn độc ẩm       của  Đấng  Toàn  Năng  cho  cuộc  đời  mình.
               lai  rai  một  thôi  một  hồi  nữa  mới  chịu  lên   Những cuộc gặp gỡ mang lại niềm hạnh phúc
               giường đánh một giấc th ng c ng.                 vô biên. Loài người mấy ai được hưởng như
                                                                mình?
               Phòng  khách  nhà  Hải  được  kê  thêm  mấy
               chiếc giường bắt đầu vang lên những đầu tàu
                                                                (Một  người  từ  48  năm  về  trước  -  Nguyễn
               xe lửa hụ còi khởi hành và tiếng kéo bễ lò rèn
                                                                Thạch Cương 35 Thủ Khoa khóa 8 B+C72 (cũ)
               vang lên thiếu điều... sập nhà.  Vô địch trong   nay lại  đối ẩm , hàn huyên tâm sự với người
               trận này là tôi và Châu (Húc).                   48 năm sau là Nguyễn Văn Châu 31 - Trưởng

               Ò... Ó... O... Tiếng gà gáy đâu đó xa xa vọng    ban liên lạc Khóa hiện nay (mới).
               về  khiến  chúng  tôi  người  nọ  tới  người  kia
                                                                Quả thật trái đất ngày nay xem ra vừa tròn lại
               bừng  tỉnh  giấc  mộng  hoàng  lương  sau  một
                                                                vừa  nhỏ  lại.  Phải  chăng  nền  kỹ  thuật  của
               đêm tuy ngắn ngủi nhưng đê mê vì vừa mệt
               vừa no say.                                      nhân loại càng ngày càng phát triển tột bậc.
                                                                Phải chăng những duyên may này ắt h n sẽ

                                                                tạo  cho  bất  cứ  thành  viên  nào  của  Khóa
               Sau màn thủ tục cần thiết khi thức giấc, điểm
               tâm bằng món mì xào và ly cà phê nóng hổi        8B+C/72  ngày  thêm  đoàn  kết,  thân  mật,
                                                                thêm vững mạnh.
               do đích thân chị Hải chuẩn bị không biết tự

               bao giờ.  Cho tới bây giờ tôi vẫn còn thắc mắc
                                                                Đến xế chiều, chúng tôi cũng đã về đến nhà
               không biết chị lên giường ngủ lúc nào tối qua,
                                                                vợ chồng Biên 31.
               vì khi chúng tôi đã yên vị trên giường thì chị   Một chầu nhậu trước khi chia tay ai về nhà
               vẫn  còn  loay  hoay,  bận  rộn  không  ngừng.
                                                                nấy: Năm Lê, Châu, Tùng trở lại Chatanooga.
               Trong lúc chúng tôi còn đang say sưa kéo g
                                                                Phần tôi, chờ Biên "book" vé quay lại Seattle.
               thì chị đã thức giấc lúc nào không hay.          Sau  chuyến  đi  này,  ngồi  trầm  ngâm  suy  tư,

               Có sinh phải có tử, đã đến thì phải có đi. Thời   trong  thâm  tâm  tôi  xin  chân  thành  cám  ơn
                                                                các  bạn  Biên,  Châu,  Tùng,  Năm  Lê  và  phu
               gian có dừng lại bao giờ. Rồi cũng phải đến
               lúc chia tay với anh chị Hải. Dĩ nhiên m i nơi   nhân các bạn đã tạo cơ hội cho tôi có được
                                                                chuyến  đi  lịch  sử  đầy  kỳ  thú,  chứa  chan  hy
               chúng tôi đi qua không bao giờ quên ghi nhận
               lại một số hình ảnh lưu niệm giữa gia chủ và     vọng và hạnh phúc.


                   218
   215   216   217   218   219   220   221   222   223   224   225