Page 136 - ĐSBK 2023 - KỶ NIỆM 50 NĂM
P. 136
bạt ngàn theo những cho hành trang sách vở học trò. Đất
người Lính trên những nước chắt chiu những viên ngọc quý ấy,
chiếc xe GMC ấy về những người Mẹ cũng đã âm thầm lên
con phố nhỏ. đường theo dấu chân giày Saut của con
Đoàn xe trong ánh mắt trai mình, những người Vợ giờ thì hằng
bọn học trò chúng tôi đêm khấn vái Ơn Trên cho người chồng
là một sự lạ lẫm, chứ lính trận được mọi điều an lành trong
chúng tôi không hề có đường tên, mũi đạn, những lá thư đặc
cảm nghĩ gì khác hơn biệt có 3 chữ viết tắt KBC đã từng là niềm
nữa, nhưng sau lưng vui bất tận cho mọi người trong đại gia
đoàn xe ấy là đôi mắt đình…
của những người Mẹ
già, người Vợ đợi Trong lòng chúng tôi, đã hàng bao năm
người thân yêu của vẫn không quên được những ngày tháng
mình về lại với gia dầu sôi lửa bỏng sau mốc thời gian năm
đình bình an. 1972 đã về thành phố nhỏ bé của chúng
Phố xá bắt đầu vương tôi kể từ khi bạn học lên đường nhập
mang hình ảnh của ngũ. Tôi bắt đầu đọc báo nhiều hơn và
chiến tranh bởi màu áo lính, đoàn xe dần dần hiểu về tình hình chiến sự của đất
convoy và những đêm kinh hoàng của nước đang đến hồi căng thẳng. Cho đến
tiếng đạn pháo kính. Buổi binh đao! ngày vận nước ngả nghiêng và cs miền
Bắc tiến chiếm miền Nam thì những người
bạn thư sinh đi lính của chúng tôi đã tản
Phố thị tôi ở rất lặng lẽ - có vẻ như đang mác khắp bốn phương trời, có những
tiềm ẩn sự hốt hoảng khi chợt nhận dạng người đã không về lại thành phố và biệt
ra chiến tranh đang đến rất gần bởi tăm!
những đêm nghe pháo kích và những
người con ra đi như thế. Rồi một hôm cả nhóm học trò chúng tôi
sững sờ khi nghe tin "Tử trận" của một
Rồi thời gian trôi theo năm tháng, quân người anh trai đứa bạn trong lớp!
trường đã gởi về lại gia đình những đứa Người LÍNH ấy trẻ quá, chỉ vừa tuổi đôi
con yêu của gia đình. Niềm vui vỡ òa trên mươi. Chúng tôi đến dự tang lễ mà trong
những khuôn mặt những người lính sữa lòng đầy nước mắt...
(chữ "sữa" đối với sự dày dạn của đời Lần đầu tiên tôi thấy Lễ Phủ Cờ, nghe
Lính, chứ với bọn học trò chúng tôi, thì tiếng kèn tiễn đưa buồn sâu thẳm, nhìn
bạn mình ngày xưa bây giờ rất "OAI"). những người lính đồng đội dàn hàng
Và ngày học trò chúng tôi (những người ở nghiêm chỉnh chào biệt bạn mình...
hậu phương) ra trường thì những người Làm sao diễn tả hết tất cả sự xúc động từ
lính ấy có mặt trên khắp Bốn Vùng Chiến những gì tôi nghe và mục kích tận mắt.
Thuật. Hành trang của Lính đã thay thế Sau bao nhiêu năm và mãi cho đến hôm
2023
134