Page 175 - ĐSBK 2023 - KỶ NIỆM 50 NĂM
P. 175

miệng,  vừa  nhìn quanh để  đề  phòng cặp          Thành Ông Năm, Hốc Môn –
               mắt  cú  vọ  của  tên  quản  giáo,  hắn  muốn      1978-1979:
               lúc nào cũng có người trên sân phơi.     Và
               với tên Nhơn, tổ trưởng cà chớn ngày nào           Chúng tôi trở lại Hốc Môn nhưng ở T3,
               lại gặp nhau...                                    một T nhàn hạ nhất trong các T...
               Chiều  hôm  ấy,  tôi,  Hiếu  và  Lâm  theo  tên    Tôi về đội 2, dãy nhà ngang nằm giữa đội
               Nhơn ra giếng.  Giếng ở Long Giao thì khỏi         1 và 4, kế con đường đất và tấm sắt dầy
               nói, sâu thăm thẳm không nhìn thấy đáy.            bắt  ngang con mương  nhỏ.    Căn nhà  với
               Chúng tôi đứng quanh tên Nhơn, cạnh đấy            mái  tôn  và  chỗ  ng  ủ  là  những  tấm  thép
               cũng có vài người đang tắm. Hiếu lên tiếng         dầy, không ai dám đặt lưng lên trên đó vào
               liền:                                              buổi trưa vì nóng quá, thường thì ra ngoài
                                                                  căn nhà nhỏ sát bên để tán dóc.  Căn nhà
               - Ê, Tổ Trưởng Nhơn, mình tính chuyện              được dùng làm nơi hớt tóc cho toàn trại và
               phải  trái  với  nhau  đi.    Cà  Tum  là  nơi     nơi mà mọi tin tức trao đổi...
               mày  làm  vua  làm  chúa  để  kiếm  điểm.
               Nhưng  về  chưa?  Hay  vẫn  tiếp  tục  như         Thành Ông Năm chả có việc gì làm.  Sáng
               tụi tao?                                           sáng  thì  ngồi  tán  gẩu  kể  lại  thời  chinh
                                                                  chiến. Tôi quen với anh Của, Đại Úy Liên
               Nói xong Hiếu xông vào ghì chặt lấy tên cà         Đoàn 5 Công Binh, Đại Úy Long, phi công
               chớn, tôi và Lâm giạt ra, mắt lườm lườm            C130 và các bạn mới: Tạ Văn Muôn, Thiếu
               nhìn các bạn tù khác như canh chừng sự             Úy  Điạ  Phương  Quân  và  Đại  Úy  Dược  Sĩ
               can thiệp của họ.                                  Anh, phòng Quân Dược Sư Đoàn Dù.
                                                                  Dược  Sĩ  Anh  ốm,  cao,  người  Bắc,  vẫn
               - Tao ném mày xuống giếng... Đ. Mẹ... Hải          thường chơi bóng chuyền với tôi và Muôn.
               Quân không có loại người như mày. Đồ               Chơi cá độ bằng nồi chè đậu xanh, có lần
               chó chết!                                          tôi và Dược Sĩ Anh leo rào qua T2 để chơi
                                                                  bóng chuyền cá độ cho bầu Lễ, sau đó bị
               Khỏi nói sự kinh hoàng của tên Nhơn, hắn           bộ  đội  rượt  đuổi,  may  mắn  là  không  bị
               mếu máo van xin rối rít.  Chúng tôi không          tóm  cổ.  Dược  Sĩ  Anh  trốn  trại  ở  Bù  Gia
               sợ bọn bộ đội vì trại bao bọc bởi hàng rào         Mập và chết cùng một số anh em khác mà
               kẽm gai và dây leo chằng chịt và trời đã tối.      tôi sẽ kể tới...
               Các  người  khác  lặng  thinh  không  ai  lên
               tiếng.   Mãi lâu có người khuyên:                  Trận  chiến  với  bọn Khme  đỏ  ở  biên  giới
                                                                  đã dậy lên phong trào trốn trại ngày càng
               -  Thôi  mấy  anh  tha  cho  nó  đi,  dù  sao      đông, trong đó có Nguyễn Thanh Vân, Phi
               mình cũng là tù với nhau.  Hắn có chết             công A37 và định cư ở Anh Quốc sau đó;,
               cũng chẳng ai quan tâm nhưng còn vợ                Huỳnh Kế Hiếu, Không Quân đi trong dịp
               con hắn ở nhà... Dằn mặt một lần là đủ             này.
               rồi.                                               Hiếu trốn trại với sự tính toán mà ít ai ngờ
                                                                  đến.  Anh đi thẳng vào trại gia binh của bộ
               Một  trận  đòn  giáng  xuống  tới  tấp,  Hiếu      đội và từ  đây thong thả ra ngoài sau khi
               vừa đá vừa hậm hực quát:                           bước qua bờ hào nhỏ.  Chính vì trốn trại
               -  Nhớ  nghe  con,  nhớ  trận  đòn  này  mà        ngày  càng  nhiều  nên  bọn  cán  bộ  tăng
               sáng mắt ra và nhớ đời.                            cường  lính  gác  và  bắt  chúng  tôi  vét  hào
                                                                  sâu  hơn  nữa.    Nghĩa  là  muốn  vượt  trại
               Chúng tôi ở tròn 3 tháng thì dời trại.             phải qua cái hào rộng và sâu, sau đó bò lên


                                                            2023

                                                             173
   170   171   172   173   174   175   176   177   178   179   180