Page 94 - ĐSBK 2023 - KỶ NIỆM 50 NĂM
P. 94
trật tự có bị bắn chết là lỗi của các anh Gặp lại Nguyễn Hoàng Phương
không...tuân thủ. Từ đó trở đi, ban đêm (hay Phượng 33). Mới lấy vợ tức thời
mỗi lần có anh nào muốn ra ngoài tháo trước khi tự nguyện vào...tù. Nó tâm sự,
nước hay chột bụng bèn rủ nhau vừa ra chắc họ chỉ cho anh em mình ở đây tạm
khỏi nhà vừa hô lên thật lớn: thời học tập 10 ngày xong rồi thả về, cùng
"Báo cáo...anh, chúng tôi đi...đái, đi...ỉa...". lắm là vài ba tháng. Tao mà được về, tao
Xin phép các bạn, tôi phải dùng đúng tiếng biểu vợ tao làm ăn buôn bán nuôi tao trở
như chuyện đang xảy ra vì nếu nói đi cầu lại trường Luật. Tao phải lấy được bằng
hay đi tiểu là bị đuổi vào nhà. Lý do: Cán cử nhân, ra Luật sư mới được.
bộ, vệ binh không hiểu các anh nói gì.
Mỗi tối, bọn tôi phải ngồi giữa nhà Làm quen với anh Nguyễn Văn
với cái đèn chai tù mù để...tập hát. Không Đây, Thiếu Úy của TĐ Biệt Động Quân
hiểu từ đâu mà anh em tù được chính tù Biên Phòng Tử Thủ Căn Cứ Thiện Ngôn.
tập cho những bài hát Cách Mạng (không Nghe chuyện chiến trường cũng qua ngày
biết những anh em đó học ở đâu, thuộc đoạn tháng. Anh ta có khá nhiều kinh
lúc nào). Sau này gọi là Nhạc Đỏ như: Bác nghiệm chiến trường vì đương sự là lính
cùng chúng cháu hành quân, Diệt Phát già lâu năm xông pha nhiều trận đánh ác
Xít, Giải phóng miền Nam, Dậy mà đi, Tự liệt. Anh em chúng tôi bây giờ chẳng còn
Nguyện, Nhạc Rừng... Mà thôi, có người phân biệt ai với ai cả, già trẻ, tác chiến,
bắt hát (gọi là cầm càng) cho anh em là văn phòng, Thường Xuyên hay Đặc Biệt,
quý rồi. Khỏi lo bị...chửi! Biệt Phái, Đồng Hóa... Tất cả đánh đồng
Sáng sớm, sau mỗi hồi kẻng chúng như nhau. Bọn vixi bắt chúng tôi gọi nhau
đánh thức bọn tôi dậy, bắt tập thể dục bằng anh, xưng tôi bất kể tuổi tác. Chúng
theo kiểu của bọn bộ đội. Lúc đầu 2 anh tôi phải gọi họ bằng cách xưng hô:
Diệp và Phát HLV Thể Dục Thể Thao của "Báo cáo anh... ".
Trường Quân Sự và Thể Dục thay phiên Ngày lại ngày, ngày qua ngày!
nhau điều khiển chúng tôi. Bọn cán bộ
thấy thế chúng nó cho là phản động. Chừng hơn nửa tháng, một bữa,
Không được! Phải học theo chúng nó, tập trại phát cho anh em chúng tôi, mỗi anh
lại. một gói thuốc lá "Sàigòn Giải Phóng". Ai
cũng lấy làm lạ, nhất là những anh em
3/ Những làm quen ban đầu. ghiền thuốc lá thì mừng húm.
Tò mò, tôi hỏi chú nhóc bộ đội:
Cùng sống chung với nhau, sống “Sao chúng tôi lại được cấp phát những
tập thể thì phàm những ai từng trải qua thứ này?”.
môi trường quân đội, huấn luyện quân sự Anh ta trả lời: “Đấy nà tiêu chuẩn”.
thì chẳng có gì lạ lẫm cả. Anh em chúng Sau này mới biết, lúc đầu bọn Công An
tôi làm quen nhau, thân nhau rất dễ dàng chưa kịp chuẩn bị các trại giam, chúng nó
vì cùng chung hoàn cảnh, số phận, cũng từ giao cho quân đội "quản lý" nên chúng tôi,
các đơn vị của QLVNCH mang thân vào tù anh em "Học Tập Cải Tạo", được hưởng
vì thất trận. Có lẽ cùng một tư tưởng, một theo tiêu chuẩn Quân Đội. Lúc đầu còn
suy nghĩ giống nhau nên chẳng ngại thuốc lá Sàigòn Giải Phóng sau có lẽ thứ
ngùng gì. Lắm anh còn càm ràm, chửi bới này thơm mà xa xỉ, chúng phát cho chúng
bọn cai tù, bọn csbv. Nhưng chửi lén thôi, tôi Nông Nghiệp hay Vàm Cỏ là thứ thuốc
chúng biết được, chụp cho cái mũ phản đen. Mỗi tháng mỗi người một gói. Vì
động là mạng sống chẳng còn. không hút thuốc, cũng chẳng phải là nhu
2023
092