Page 27 - Ban tin sinh hoat Cu An Tu Nguy So 3
P. 27

27

         Ông đi loanh quanh quan sát từng người. Thấy ai  tất cả mọi người ở chốn cố đô.
         bị thương nặng, ông nhắc nhở nhân viên y tế băng             Vừa  ra  khỏi  phi  trường  Phú  Bài,  tướng
         bó gấp cho họ và chuyển đến bịnh viện ngay.           Loan đã cùng giám đốc Võ Lương bắt tay vào việc
                                                               ngay. Ông đến thăm các đơn vị Cảnh Sát, ngậm
                Ngày hôm sau, tướng Loan đã cùng đại tá  ngùi  nhìn  những  nấm  mồ  chôn  tạm  ngay  trong
         Ðô Trưởng Văn Văn Của đến thị sát mặt trận tại  khuôn viên của cơ quan. Ngay sau đó, ông cùng
         quận 8 bên kia cầu chữ Y. Phái đoàn đã dùng con  các  viên  chức  CSQG  địa  phương  rong  ruổi  trên
         đường đi qua cầu Xóm Củi men theo đường Phạm  đại lộ Lê Lợi vượt qua cầu Bạch Hổ, men theo bờ
         Thế Hiển tiến đến ty CSQG quận 8. Ðây là một ty  sông  Hương,  vượt  qua  cửa  Thương  Tứ  đến  chợ
         CSQG nằm ở vị trí ven đô trên một diện địa trống  Ðông Ba rồi qua Gia Hội để động viên tinh thần
         trải  đồng  ruộng  mênh  mông  và  sông  rạch  chằng  những nhân viên  Cảnh Sát Quốc Gia đang  tham
         chịt.                                                 gia  xây  dựng  cư  xá  Tình  Thương.  Ðây  là  một
         “...Khởi đầu, Cộng quân dàn binh ngay trên đồng  công trình do ngành CSQG đài thọ từ A đến Z mà
         ruộng ở phía sau ty, bắn hạ một nhân viên Cảnh  tướng Loan coi đó như một món quà trao tặng đến
         Sát  gác  trên  chòi  cao  đồng  thời  dùng  B40  chóc  các gia đình đồng bào nạn nhân chiến cuộc đang
         thủng một lô cốt ở góc trái phía sau với ý đồ cho  gặp quá nhiều khó khăn.
         vài đặc công chui qua lỗ hổng tung lựu đạn và trái           Chiều về, khung cảnh cố đô mới ảm đạm
         phá  gây  náo  loạn  phía  trong  trước  khi  xua  quân  làm  sao!  Phố  xá  thưa  thớt  bóng  người,  nhà  nhà
         chiếm lĩnh mục tiêu. Một vài nhân viên Cảnh Sát  cửa đóng then cài. Ðất Thần Kinh ủ rũ như một
         “điếc không sợ súng” đã bò ra lô cốt phục sẵn phía  người bịnh chưa hồi lại sức. Cầu Tràng Tiên gục
         trong tỉa từng tên một và lấy xác chúng chèn vào  đầu trên mặt Hương Giang như cùng thì thầm thổn
         lỗ  hổng.  Ðội  hình  phòng  thủ  trong  ty  đã  được  thức tiếc nuối cho những ngày thơ mộng thuở nào:
         củng cố, bình tĩnh chống lại từng đợt tấn công để  Ðâu rồi những mái tóc thề thả gió lê thê?
         chờ lực lượng tiếp viện. Trời gần sáng, trực thăng  Ðâu rồi những tà áo trắng bay bay vào mỗi buổi
         võ trang xuất hiện đổ rốc-kết và đại liên lên đầu  chiều?
         giặc khiến chúng phải rúc vào các khu dân cư ẩn  Ðâu  rồi  những  nón  bài  thơ  nghiêng  che  đôi  má
         náu  và  rút  về  khu  vực  phường  Rạch  Ông  mang  ửng hồng?
         theo  một  số  thương  vong  đồng  đội  chất  lên  ghe  Ðâu rồi những giọng hò mái nhì ngọt lịm đến tim?
         thuyền luồn trốn trong các kinh rạch...”              Ðâu  rồi  những  tiếng  rao  hàng  như  mời  như  gọi
         Trên đây là lời kể lại của phó ty Khưu Ngọc Ða,  trên sông?
         một người bạn cùng khoá 14 Biên Tập Viên Rạch  Ðâu rồi những khuôn mặt thân quen bị giặc bắt đi
         Dừa  với  tôi,  trong  lúc  đoàn  xe  di  chuyển  từ  ty  vùi dập nơi nào?
         CSQG đến vùng Rạch Ông.                                      Tôi  đứng  trên  đầu  cầu  phía  chợ  Ðông  Ba
         Anh Ða đang thao thao bất tuyệt, bỗng  một loạt  nhìn xuống phía dưới thấy hai em gái nhỏ khoảng
         đạn  AK  vun  vút  lướt  trên  nóc  xe,  anh  vẫn  giữ  chín  mười  tuổi  mặc  áo  màu  hồng  đang  đưa  đôi
         vững tay lái tiếp tục nối theo phái đoàn và quay  bàn  tay  bốc  từng  bụm  cát  đắp  lên  hai  ngôi  mộ
         sang tôi cười khì khì sảng khoái như thầm hỏi tôi  mới. Tự nhiên tôi thấy tim mình se thắt lại, thầm
         “sợ không?”                                           cầu mong đó không phải là chỗ ở của cha mẹ các
                Chiến cuộc tại thủ đô Saigon đã hoàn toàn  em.
         chấm  dứt  sau  ngày  hôm  đó,  nhưng  lòng  tôi  vẫn  Sau một đêm không ngủ, sáng hôm sau chúng tôi
         không sao quên được những hình ảnh điêu tàn do  lại theo gót tướng Loan trở về Saigon. Tôi vội ghi
         Cộng  quân  gây  ra.  Hình  ảnh  thương  tâm  mà  tôi  bài ký sự “Một ngày ở Huế” cho số báo tới với hai
         không thể nào quên là hình ảnh một gia đình năm  câu thơ mộc mạc mở đầu:
         người co quắp ôm nhau chết cháy tại khu Nguyễn               Ngày xưa Huế đẹp Huế mơ
         Thiện Thuật gần chợ Bàn Cờ...                                     Bây giờ Huế bị xác xơ điêu tàn.
         Gần một tháng sau, tôi và một nhiếp ảnh viên lại
         được một dịp theo chân tướng Loan phi hành ra                Cuộc  tổng  công  kích  vào  những  ngày  tết
         Huế. Chuyến đi vỏn vẹn có một ngày. Ông trở về  Mậu Thân đi vào kết thúc với những kết quả vô
         cái  nơi  chốn  mà  ông  đã  sống  trong  những  ngày  cùng thê thảm. Hơn sáu mươi ngàn cán binh đối
         niên thiếu không phải để tìm lại cảnh xưa chốn cũ  phương  bị  loại  khỏi  vòng  chiến  kéo  theo  bao
         mà là để chia xẻ những đau thương mất mát của  nhiêu sinh mạng của đồng bào vô tội bị chúng sát




                                               Bản Tin Sinh Hoạt Cư An Tư Nguy Số 3
   22   23   24   25   26   27   28   29   30   31   32