Page 58 - Ban tin sinh hoat Cu An Tu Nguy So 3
P. 58
58
sinh không còn kiểm soát được nữa. Vài đại đội
Từ đồi Tăng-Nhơn-Phú đến khóa sinh khác cũng hưởng ứng kéo ra sân tạo
nên một cảnh tượng hỗn độn. Đại úy Pichenet,
đặc trách giảng huấn, Phó Chỉ huy quân trường và
Hải ngoại
vài sĩ quan Việt Nam, huấn luyện viên, cũng
Luật sư Lê Trọng Quát không ra mặt tái lập trật tự. Sáng hôm sau, tôi
được gọi lên gặp thiếu tá (1) Bouillet, chỉ huy
Cựu SVSQ/TB/TĐ Khóa 2, 1952
Sự nghiệp gian truân của tôi mang nặng dấu ấn trưởng. Ông không la lối gì, bảo tôi khuyên mọi
Trường Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức, Khóa 2, 1952. người sinh hoạt bình thường. Tôi nói với ông vụ
Thật vậy, bốn tháng thụ huấn ở đây là nguồn gốc việc hôm qua chỉ là một cuộc biểu dương ôn hòa
và cũng là điểm khởi đầu một cuộc đời đầy biến trước thái độ quá nghiêm khắc và khinh miệt
chuyên,lên bổng xuống trầm có thể nói là cực chúng tôi.
Khoảng hai tuần sau, tướng Tổng Tham
mạnh. Mưu Trưởng Nguyễn văn Hinh đến thăm
Nhưng trước hết tôi phải tri ân sâu xa Quân trường.Tất cả các khóa sinh có mặt đông đủ ở câu
trường này, nơi đã tạo cho tôi nhiều thử thách lạc bộ nghe ông hiểu thị. Vẻ mặt nghiêm nghị,
phải đối đầu, nhiều chướng ngại vật phải vượt
qua, nơi đã làm cho tôi kính mến quân đội và tạo giận dữ, ông nói tiêng Pháp - mang quốc tịch
cơ duyên cho tôi được đóng góp ít nhiều cho nền Pháp, vợ là người Pháp (2), không rõ ông có nói
quốc phòng của đất nước trong thời Đệ Nhất được tiếng Việt không - dằn từng tiếng một, tạm
Cộng Hòa. Tiếc thay, việc lớn chưa thành thì vận dịch: “...tôi rất bận nhưng phải đến đây để nói cho
nước đã đổi thay! Tôi vẫn gắn bó với quân đội các anh biết quân đội phải có kỷ luật. Việc các
anh làm là một vi phạm nghiêm trọng. Các anh
nhưng trong một cương vị khác dưới thời Đệ Nhị phải biết trong thời chiến, các cấp chỉ huy có
Cộng Hòa cho đến ngày cuối cùng của Miền Nam
tự do thân yêu. quyền sinh sát (3) binh sĩ dưới quyền. Tôi biết kẻ
Bốn-mươi-sáu năm sau, 2021, duyên nợ cầm đầu đang còn ở trong hàng ngũ các anh
vẫn bền chặt. Quân, Cán, Chính VNCH đương (...vous devez savoir qu’en temps de guerre, tout
nhiên khôngt oàn vẹn nhưng ý chí bất khuất vẫn chef a le droit de vie et de mort sur ses hommes.
còn, với tầng lớp hậu duệ chung sức, tiếp nối cuộc Je sais que le meneur est encore parmi vous...)”.
tranh đấu không ngưng nghỉ cho một nước Việt Với lời cảnh báo của tướng Hinh, tôi linh cảm
một sự trừng phạt nặng nề sẽ được dành cho tôi.
Nam tương lai tự do, dân chủ, tiến bộ, hùng Trong lúc chờ đợi hung tin, tôi nhờ bạn Bửu
cường, góp mặt xứng đáng với cộng đồng thế Trang - cùng phòng ngủ với tôi và bạn Trần Doãn
giới.
Đang dạy học ở Huế, tôi được động viên Thường, cả hai bạn đều mang cấp bậc đại tá năm
vào trường Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức, khóa 2, 1975 và từ trần gần đây ở Hoa Kỳ - quen với gia
1952 cùng hai giáo sư Thân Trọng Sinh và Hoàng đình tôi, cho gia đình tôi “biết là tôi ốm ở quân y
Diệm. Sau khoảng bốn tháng thụ huấn, một hôm viện” nếu gia đình hỏi tin tôi.
Không chờ đợi lâu, khoảng mười ngày sau,
sau khi tập dượt ở bãi tập về, trời đã nhá nhem tối, tôi được dẫn giải về Quân lao Chí Hòa và biệt
trung úy người Pháp Ladolf chỉ huy đại đội mà tôi giam trong một xà-lim diện tích 2mX2m. Hành
là khoa sinh đại đội trưởng, không cho chúng tôi
vào nhà ăn vì có vài khóa sinh vừa đi vừa nói trình khổ nạn bắt đầu. Nhưng thay vì ngồi than
chuyện. Anh em đã mỏi mệt sau một ngày hoạt thở, tuyệt vọng, tôi nhờ bạn Nguyễn Văn Hoàng,
động, lại vừa đói bụng, còn phải tiếp tục xếp hàng cùng học trường đại Học Luật khoa ở Sài gòn
đi quanh nhà ăn nên nhiều bạn la ó, phản đối. Tôi năm 1950- 1951, (luật sư ở Sài Gòn, định cư ở
đồng ý với các bạn nhưng thật ra tôi cũng không Pháp vừa từ trần ở Paris) gởi vào Quân lao Chí
Hòa cho tôi vài cuốn sách luật để học qua ngày và
thể ngăn cản các bạn được. mỗi ngày vừa đọc sách, tôi vừa biện hộ tưởng
Trung úy Ladolf lặng lẽ biến mất, có lẽ vì lo ngại tượng cho một bị can trước Tòa vì tôi thán phục
cho an ninh bản thân trước phản ứng của các khóa
luật sư Maurice Garçon nỗi tiếng một thời ở Pháp.
Bản Tin Sinh Hoạt Cư An Tư Nguy Số 3