Page 93 - Ban tin sinh hoat Cu An Tu Nguy So 3
P. 93

93

         Nhìn mặt họ đều bị biến dạng thê thảm. Thái dương  để chăm sóc chồng cho đến ngày cuối cuộc đời thì
         trái là lỗ đạn vào, thái dương phải là lỗ đạn ra, nên bị  Bà cũng bị xử bắn luôn!
         phá ra toang hoác; mắt lồi hẳn ra ngoài! Đưòng đi  Xin vĩnh biệt thầy cùng phu nhân.
         ngọt xớt của viên đạn do chính kẻ luôn luôn miệng           Nguyện cầu Thầy cùng phu nhân thanh bình
         trơ trẽn và lố bịch rêu rao lấy lượng khoan hồng và  trong cõi vĩnh hằng, ở nơi không còn hận thù, ở nơi
         nhân đạo làm nền tảng để xử thế, đã làm méo mó,  mà bọn quỉ đỏ phải lánh xa.
         biến dạng những khuôn mặt hiền hoà của các vị thầy  -Ôi, còn đâu nữa, Bác Sĩ Raymund Discher - người
         chúng ta.                                             BS trẻ tuổi, điềm đạm và trầm tĩnh, vui tính và nhân
                Các  Thầy  đã  “được  giải  phóng”  bởi  những  hậu  nhưng  nghiêm  khắc,  ngày  đêm  ở  khu  truyền
         tên tay sai man rợ ác ôn của cái gọi là Mặt Trận Giải  nhiễm, với tương lai đang rực sáng, Nhớ lại những
         Phóng  Miền  Nam  của  bọn  Bắc  Bộ  Phủ  dựng  nên!  “Family Party” thầy và cô thỉnh thoảng mở ra, mời
         Chúng đã đang tâm đi “giải phóng” những con người  sinh  viên  một  vài  lớp  đến  dự  trong  căn  apartment
         chỉ biết đem tình thương và lòng nhân ái ra cứu chữa  nhỏ  ấm  cúng,  bên  bờ  sông  Bến  Ngự.  Thầy  và  cô
         cho mọi người bệnh tật, nghèo đói…                    hạnh  phúc  bên  nhau  như  đôi  vợ  chồng  mới  cưới,
                Sau đó, chúng tôi cùng nhau, người một tay  thức ăn nhẹ, ruợu chát đỏ, vừa chuyện trò với đám
         phụ giúp anh em chuyển xác quí thầy lên xe của tiểu  sinh viên và nghe những tấu khúc bất hủ của Mozart
         khu và đưa vào nhà xác của Bệnh Viện Trung Ương  trong không gian của buổi chiều đang tắt nắng, chỉ
         Huế.                                                  còn  lại  ánh  đèn  vàng  của  gian  phòng  ấm  cúng…
         Cả thành phố Huế xôn xao, cả bệnh viện xôn xao!  Hạnh phúc của thầy cô bình yên và miên viễn đến
         Nhiều người đã khóc nức  nở. Có nhiều  tiếng khóc  chừng nào.
         thầm  lặng  ở  khu  nội  thương,  phòng  cấp  cứu,  khu      Tuy nhiên định mệnh năm Mậu Thân đã khắc
         truyền nhiễm, khu nhi đồng…                           nghiệt cướp đi mạng sống của người chồng tài hoa.
                                                               Thầy vừa mới đưa vợ về nước, và đáng lẽ thầy còn
           -Ôi, còn đâu nữa vị Bác Sĩ trưởng đoàn, luống tuổi,  được nghỉ, mọi người đều khuyên nên ở lại, nói tình
         hồn nhiên, thương yêu sinh viên, đã luôn luôn tận tụy  hình ngoài Huế không an ninh, nhưng thầy lại tìm đủ
         trong bài giảng, trong lâm sàn, suốt đêm ngày khám  mọi cách ra Huế để giảng dạy sinh viên cho kịp thời
         bệnh ở khu Nhi Đồng. Thân mật với sinh viên, vui  khoá biểu riêng mà thầy đã lập sẵn!
         đùa, xem như con; chúng tôi thường gọi ông là Bon            Bọn quỉ đỏ đã nhẫn tâm hành quyết thầy bằng
         Papa.                                                 viên đạn xuyên thái dương đầy thù hận!
                Có lần, trong khi chuông reo, chờ giáo sư đổi         Nguyện  cầu  linh  hồn  Bác  Sĩ  Raymund
         giờ vào giảng, chúng tôi thuờng nghịch ngợm  “câu  Discher sẽ mãi mãi bình yên ở chốn vĩnh hằng.
         giờ”; mặc dầu chuông reo, nhưng chưa chịu vào lớp.           Ôi,  còn  đâu  nữa  Bác  Sĩ  Alterkoster,  người
         Tôi cùng Lê văn Mộ, Trần Xuân Thắng, Hoàng Thế  Bác Sỉ trẻ tuổi, đẹp trai, tận tâm ở khu truyền nhiễm.
         Định…đứng cheo leo trên mép thành cửa sổ lầu hai,  Alterkoster với bộ râu quai nón đầy vẻ giang hồ của
         nói chuyện phiếm. Ông đi lại nhắc nhở:                một tay hải tặc khí phách “Le Viking”, đôi mắt xanh
         -C’est l’heure!                                       biếc ánh lên nét thông minh và nhân từ; nhìn chung
         Chúng tôi giả bộ không nghe, ông vội trờ tới, nheo  rất  lôi  cuốn  và  nhất  định  phải  là  một  “good  guy”.
         mắt, lo lắng mỉm cười nói:                            Alterkoster rất thân mật và hoà đồng với sinh viên,
           -N’avez vous pas peur de tomber du ciel?            ông thưòng rủ sinh viên lên Kim Long, Thiên Mụ ăn
         Tôi làm bộ sắp rơi từ cửa sổ đáp:                     chè,  ăn  bánh  bèo  …  Tướng  ông  rất  tốt,  xem  qua
           -Si, mais je veux voler dans le ciel plein de beaux  không thể chết  yểu  được, ngờ đâu lại bại  dưới  tay
         nuages, mon bon papa.                                 “sát thủ” của đảng và bác!
                Ông  vội  vàng  chạy  lại,  hai  tay  nhẹ  nhàng      Nguyện cầu BS. Alterkoster sẽ mãi mãi ở nơi
         nhấc bổng tôi lên, đặt xuống sàn nhà, hào hển nói:    chốn Thiên Đàng.
         -Oh, Il faut faire attention, mon pauvre enfant!
         Bọn  chúng  tôi  cười  sảng  khoái  vì  câu  được  giờ,  ù     Tối  hôm  đó,  chúng  tôi,  hầu  như  tất  cả  các
         chạy vào phòng học. Bon Papa mệt nhọc theo sau!       sinh viên Y khoa còn tại Huế, đều tề tựu đến bệnh
                Còn đâu những kỷ niệm êm đềm bên người  viện trung ương. Từ Đại Học Xá Nam Giao, trung
         Thầy yêu quí, người đã đem hết cuộc đời tận tuỵ để  tâm Xavier, trường Nữ Hộ Sinh Quốc Gia, Cán Sự Y
         phụng sự khoa học. Lẽ ra Thầy phải về nước dưỡng  Tế... các bạn ở mọi nơi trong thành phố, lần lượt biết
         bệnh một thời gian, sau khi bị cơn bệnh  “Japanese  tin, tập trung tại phòng trực bệnh viện để phân chia
         Encephalitis”  vật  vã  một  thời,  tưỏng  như  gần  “đi  công việc và trực xác quí thầy, đang tạm quàn tại nhà
         đứt”. Tuy nhiên ông đã ở lại vào dịp Tết Mậu Thân  xác bệnh viện.
         nghiệt ngã và bọn quỉ đỏ đã bắt Thầy cùng vị phu             Mờ sáng hôm sau, quan tài quí thầy được đưa
         nhân can đảm, yêu thương chồng, xin được đi theo  lên quàn tại Toà Viện Trưỏng Viện Đại Học Huế.

                                               Bản Tin Sinh Hoạt Cư An Tư Nguy Số 3
   88   89   90   91   92   93   94   95   96   97   98