Page 11 - Bản Tin Sinh Hoạt Cư An Tư Nguy Số 4
P. 11
11
sau khi bắt tay hỏi han sức khoẻ của nhau chúng lính bước vào khiến tôi có linh cảm không hay về
tôi phải vội vã theo đơn vị di chuyển nhưng đó Tùng. Vừa chào bà xong tôi chưa kịp mời bà vào
chính là lần đầu tiên chúng tôi đã có dịp nói trong thì bà đã nói ngay: “Tùng mất rồi cháu ơi,
chuyện với nhau . hôm nay bác xuống đây để nhận xác Tùng đem
Bẵng đi một thời gian, tình cờ tôi gặp về Saigon” và bà cũng ngỏ ý muốn nhờ tôi đưa
Tùng ở thị xã Phú Vinh. Qua câu chuyện tôi được bà đến một số nơi mà Tùng có nhắc đến trong
biết Tùng được chọn đi học khoá Phân Chi Khu, nhật ký. Tôi nói bà chờ tôi vào xin phép cấp
hiện đang chờ phân công. Lần này chúng tôi được trên xong sẽ đưa bà đến những nơi bà muốn.
rảnh rỗi nên có thời gian ngồi quán cà phê chuyện Lên xe tôi hỏi bà muốn đi những nhà nào để tôi
trò tâm sự nhiều hơn, miên man từ những kỷ niệm chỉ đường cho tài xế lái đến, mọi việc diễn ra
thời còn trong quân trường khi Tùng được Trung suông sẻ và sau cùng chúng tôi đến Nhà Vĩnh
Úy Vũ Đức Thắng là Sĩ Quan Đại Đội Trưởng Biệt để được nhìn mặt Tùng lần cuối.
chọn làm Trung Đội Trưởng khoá sinh để biểu
Khi đến nơi chúng tôi được tin Th/Tá Chi
Khu Trưởng sẽ làm lễ truy thăng truy tặng
cho Tùng nên chúng tôi phải chờ vì ông chưa
đến. Lúc đó có 2 người lính nghĩa quân bước
đến chào mẹ Tùng và tôi, nhìn lên tôi thấy
một người bị thương ở cánh tay với vết
thương vẫn còn rỉ máu và người kia thì lành
lặn. Họ tự giới thiệu về họ nên tôi được biết
anh nghĩa quân lành lặn là cận vệ cho Tùng
còn anh kia là người mang máy truyền tin.
diễn bài “Trung Đội tấn công” nhân dịp Thủ Sau khi chào hỏi xong tôi cũng muốn biết rõ
Tướng Trần Thiện Khiêm và phái đoàn chính phủ hơn về trường hợp hy sinh của Tùng nên mời 2
đến dự lễ mãn khoá 10/72B và thị sát các bãi tập anh ngồi xuống để có thể hỏi han thêm cho rõ
của quân trường, đến những người bạn cùng khoá sự việc.
đã vĩnh viễn ra đi. Qua những câu chuyện đó, tôi Vào mùa khô 1974-1975 nắm được thế
nhận ra Tùng là một người rất quý tình bạn và yếu của ta là phải rải mỏng lực lượng quân sự ra
trách nhiệm về sự an nguy của thuộc cấp. Sự các đồn bót để bảo vệ lãnh thổ. Cộng quân đã
bồng bột ở Tùng hồi còn trong quân trường đã lên kế hoạch khá hiệu quả nhằm triệt phá hệ
biến mất mà thay vào đó là sự điềm tĩnh và chững
chạc của một Sĩ Quan QLVNCH. Chúng tôi chia thống các đồn bót của chúng ta tại khu vực
tay nhau và ai nấy lại tiếp tục lao vào nhiệm vụ đồng bằng sông Cửu Long bằng cách tập trung
của mình. quân cấp tiểu đoàn trở lên với trang bị hoả lực
đầy đủ. Bình thường bọn chúng di chuyển liên
Một hôm, trong lúc đang ngồi làm việc thì tục để tránh sự theo dõi của ta đồng thời kết hợp
người lính gác cổng vào báo có người muốn gặp, với đám du kích địa phương nghiên cứu và chọn
ngạc nhiên nhưng tôi vẫn đồng ý để người lính mục tiêu để tấn công, trong khi đó các đồn bót
dắt vào. Xếp dọn giấy tờ trên bàn xong tôi bước của ta lại bị đặt vào thế bị động vì vị trí cố định
ra cửa thì nhận ra mẹ của Tùng đang theo người
và chỉ có thể bung ra hoạt động an ninh chung
Bản Tin Sinh Hoạt Cư An Tư Nguy Số 4