Page 157 - Bản Tin Cư An Tư Nguy sô 6
P. 157
157
Rồi chờ mong và chỉ có ước mơ. Núi sông còn thơm giữ trọn Tình Quê.
Tôi gọi Xuân, xin tiếp nắng xây bờ Bước chân khô Mẹ về
Rổ nghèo tan phiên chợ.
Chung chiến tuyến vì Hồn Thiêng Tổ Quốc. Từ Động Đình Hồ, sông than núi thở
Cho chúng tôi song hành cùng Dân Tộc Một đời Mẹ gánh Trăm Con.
Đường Mẹ đi, chân cứng đá mòn
Thêm lửa tim, thêm một sợi nắng hồng.
Dăm củ sắn mà vuông tròn Đạo Lý.
Trời đất mênh mông Mẹ ngẩng cao đầu, trống đồng vang ngựa hí,
Không gian chẳng hề cách biệt. Nhìn đàn con lẫm liệt giữ Quê Cha.
Bờ Sông Hồng trăng chiếu ánh phù sa,
Gọi Xuân về, thêm hoa vàng lá biếc Hương Giang mộng, chập chờn xuôi Mái Đẩy.
Cùng chúng tôi đi trọn hành trình. Chín Rồng Thiêng thành Cửu Long sóng quẫy
Một ngày mai Tổ Quốc quang vinh Nắng hồng Xuân duyên kết lúa Nàng Hương.
Một nghìn năm chống giữ biên cương
Trời đất Việt sẽ bừng Xuân vĩnh cửu !. Vẫn kiên cường khí phách.
Tám mươi năm, lòng chung huyết mạch
Thu về trọn dải non sông.
Võ Đại Tôn. / Hải ngoại,
Mẹ ôm con, chưa vui thỏa tấc lòng
Bỗng nghe trời Xuân khóc.
Xác triệu con bên vệ đường tang tóc
Đói mòn Ất Dậu năm xưa.
MÙA XUÂN DÂN TỘC Từng thân khô, trần trụi nắng mưa
Như đống rác giữa tồn sinh nhân loại.
GIỮA HỒN TÔI Rồi Mậu Thân, vang tiếng cười lang sói
Nửa đàn con vì chủ thuyết lai căng
Võ Đại Tôn (Hoàng Phong Linh) Vung cuốc lên, tay sát khí đằng đằng
Chôn tập thể, cạn khô tình Dân Tộc.
1. 2.
Nửa đêm tôi tỉnh giấc Tôi tỉnh giấc, sao còn đây tiếng khóc
Tưởng mình còn quê hương. Dù đăng trình tôi vẫn quyết tâm đi.
Bờ Mê hay Bến Thật Bao nhiêu năm không mỏi gót chỉ vì
Sao sóng dậy trùng dương ? Nghe tiếng trống Hà Hồi vang thúc giục.
Bước Xuân về thơm nhẹ gót vương hương Xuân Đống Đa, dù tay nghèo gậy trúc
Mà nghe hồn trĩu nặng. Cũng lừng danh vạn thuở giống Rồng Tiên.
Dòng sông tôi giữa đêm trường hoang vắng Tôi sẽ về - tìm dáng mộng trinh nguyên
Chảy về Quê tìm lại bến Xuân xưa. Tranh thủy mạc ngày xưa – Em xỏa tóc
Tóc Em thơm, hương thoảng dầu dừa Bên bờ sông - sắc Xuân vờn châu ngọc
Tay giặt áo, lén soi nhìn bóng nước. Nụ cười Em nhung mượt một đời Thơ.
Em cúi thẹn, chớp rèm mi nhung mượt Tôi sẽ về - không “vô cảm”, thờ ơ
Cả trời Thơ vờn dáng mộng Em Thơ. Vênh váo cười vang trên lầm than Tổ Quốc.
Tranh thủy mạc đẹp hơn cả nguồn mơ Không đùa vui trên thân em gầy guộc
Cho tôi sống những giờ đau viễn xứ. Chỉ bằng tuổi cháu con
Qua bóng hình Em, tôi yêu giòng Lịch Sử,
Bản Tin SHCATN Số 6 Ra Ngày 30/4/2022