Page 166 - Bản Tin Cư An Tư Nguy sô 6
P. 166
166
Không làm sao xoá được
Như màu quan tài được phủ màu cờ
Mà thi hài vẫn nằm im trong đấy.
Em không thể hiểu và chẳng bao giờ hiểu
được
Nỗi đau thương nghiền nát vụn lòng tôi
Ơi hỡi trời ơi ! Nếu không phải thế
Không ai biết thế nào là buốt giá
Là đớn đau tê tái cả linh hồn !
Mang nó theo như lũy với đồn
Như hơi thở như trăng, sao, đất, núi
C H O T Ì N H X A
Biết làm sao hơn, tôi chỉ là con người
Một con người lính chiến lênh đênh …
1.
2.
Khi chúng mình yêu nhau
Chiều nay xuôi quân về Khe Sanh
Thì quê hương bừng khói lửa
Trên đường về hoa lau nở trắng
Ngày tôi vào quân đội
Người lính vỗ nhịp buồn lên báng súng
Thì em lên xe hoa
Ca bài ca lính trận miền xa.
Không ai đưa ai đi
Trên trời cao mây vàng loang máu
Lòng nghe buồn chi ly.
Những lá truyền đơn chiêu hồi quân giặc
Bay trắng rừng chiều trắng ngát không
Tôi cố quên - vui tình quân ngũ
gian
Càng cố quên thêm nhớ nhung nhiều.
Chợt nhớ xưa nàng yêu màu trắng
Chiều hành quân qua rừng lau
Màu trắng tình tôi ai giết chết rồi.
Thấy hoa lau nở trắng rừng
Chợt nhớ xưa nàng thích hoa màu trắng
Tôi thường đùa màu trắng thương tang Ôi chuyến tàu khuya trót chở linh hồn
Vào vũng đau thương vào vùng trái
Nàng không chịu bảo màu trinh nữ
cấm.
- Trinh nữ của anh chưa hề yêu ai.
Em bây giờ chiếu chăn êm ấm
Môi còn hồng mắt ngọc thuở xưa
Nhưng ngày tôi vào lính
không ?
Bỏ áo trắng xưa nàng mặc áo hồng
Em sang tàu để lại tôi trời đông
“Trinh nữ chưa hề yêu ai” sang sông
Đời bất hạnh tình hồng tôi lịm trắng
Để lại tôi màu trắng và tình đông
Như chiều nay giữa trời đỏ nắng
Quay quắt tháng năm tình yêu kết tủa
Tôi thấy quạnh hiu lòng nặng buồn đau
Tôi lấy tình đồng đội phủ lên
Bản Tin SHCATN Số 6 Ra Ngày 30/4/2022