Page 167 - Bản Tin Cư An Tư Nguy sô 6
P. 167

167


               Nhìn truyền đơn trắng bay rừng tím                Nụ cười
               Tình tôi giờ như lá trắng truyền đơn.            Đôi mắt sáng bừng
                                                                     Đôi môi hồng duyên trên má,

               3.                                                    Cụ già hàm râu bay bay trong gió sớm

               Bỗng một hôm từ chiến khu hỏa tuyến                Bà mẹ bồng con thơ bụ bẫm
               Tôi được tin nàng bỏ áo hồng                       Hàm răng ảnh nắng mặt trời
               Áo trắng thương tang nàng mặc cho                  Mẹ cười tươi đón chúng tôi về
               chồng                                                 Đứa bé thấy vui hai tay đập vu vơ thích

               Tôi chợt thấy buồn thương nàng hiu                   chí
               quạnh                                                Nhoẻn miệng hồng thơm

               Rồi những ngày đông về giá lạnh                   Ôi phố vui bừng khí
               Nghe hồn trống trãi đêm khuya                       Cờ rợp đường… Cờ bay ngập phố
               Nàng mới hiểu nỗi cô đơn tôi bao năm              Trời trải lụa vàng nắng lụa trải không

               ngoài biên ải                                        gian
               Mới thấy lòng tan nát đớn đau kia                 Như ngày đón thanh bình về trên đất
               Khi đã chết người thương và tình yêu kết          nước

               lại                                                  (Ngày dân ta mơ ước đã bao lâu).
               Thành lưỡi cưa cứa chậm xuống tâm hồn
               Nàng mới hiểu thế nào tim se thắt.

               Xưa em giết tình tôi – không giết tôi                Chúng tôi về từ giữa rừng sâu
               Nên tình yêu chúng mình ngời sáng                Sau trận chiến vô cùng khốc liệt

               trong tôi                                             Chúng tôi về
               Nay trời giết tình em – không giết em               Áo còn bụi
               Để em hiểu lòng tôi đau là biết mấy !             Giày còn bết đầy đất núi

                                                                     Nón sắt
               Đường hành quân đường dài gian khổ                Ba lô
               Rừng lau cao quân giậm lối lên đồi                 Nòng súng còn mùi

               Nắng chói chan quân đẫm mồ hôi                       Phố phường bừng dậy chào mừng như
               Tôi ứa mắt nhìn rừng lau tràn đầy hoa            lửa cháy
               trắng                                                Từ những ngã tư đường

               Màu trắng trinh nguyên nguyên vẹn                  Từ những cao ốc
               trong tôi.                                            Máy phóng thanh dồn dập nhạc vui.


               4.                                                    Đoàn nữ sinh duyên dáng môi cười
                                                                     Như đàn bướm bay xô về đoàn quân
               Tiếng hoan hô chào mừng đoàn quân về
                                                                     chiến thắng
               Tiếng nhạc vang khúc khải hoàn
                                                                     Tay ngà ngọc run run dưới nắng
               Tiếng reo vui

                                              Bản Tin SHCATN Số 6 Ra Ngày 30/4/2022
   162   163   164   165   166   167   168   169   170   171   172