Page 63 - Bản Tin Cư An Tư Nguy sô 6
P. 63

63


                                                               chàng. Thấy quân phục của Dinh nhiều người
                                                               kéo đến, nhìn Dinh bằng đôi mắt sôi sục căm
                                                               thù.
                                                                  Thấy  ánh  mắt  căm  thù,  Dinh  hãi  sợ,  bỏ
                                                               chạy. Nhóm người lạ đuổi theo. Một âm thanh

                                                               hãi hùng vang lên trong đêm: “Ngụy trốn trại!
                                                               Ngụy  trốn  trại!  Bắt  lấy  nó!  Bắt  lấy
                                                               nó!” Nhóm người vừa đuổi theo vừa lượm đá
                                                               quăng về phía Dinh. Dinh trúng thương, ngã
                                                               xuống.
                                                                  Khi tỉnh giậy, trong nhiều tiếng lao xao/mơ
                                                               hồ,  Dinh  nhận  ra  tiếng  Duy  –  con  lớn  của
                                                               chàng – quát đứa em:
                                                                  - Dục! Coi ổng còn thở không?
                                                                  Dinh  muốn  đáp:  “Ba  không  sao
                                                               đâu”, nhưng nói không được! Trong khi Duy
                                                               và Dục bồng Dinh để lên giường, Dinh cố nhớ
                                                               lại  giấc  mơ.  Dinh  tự  hỏi,  tại  sao  những  lần
                                                               trốn  trại  và  những  đòn  thù  xưa  cứ  ám  ảnh
                                                               chàng  hoài?  Dinh  muốn  lấy  điện  thoại,  gọi
                                                               cho  Huyền  –  chị  của  Dinh,  ở  Mỹ  –  nhưng

                                                               Dinh không thấy được gì cả!
                                                                  Sau khi bảo tài xế Taxi lái đến bệnh viện
         Để tưởng nhớ em tôi – Nguyễn Phiêu Linh –             Đồng Nai, Duy than:
         và mến tặng tất cả SVSQ/TBTĐ                             -  Mẹ  bà  nó!  Đây  rồi  ổng  nằm  một  đống,
                             Khóa 6/68.                        đái ỉa một chỗ, ai lo được, Trời!
                                                                  Dục đáp:
                                          ĐIỆP MỸ LINH            - Ông là anh cả, trưởng nam, ông phải lo
                                                                chớ ông tính “bán cái” hả?
             Cho phi cơ lượn vài vòng trên không trung,           - Mẹ! Con c. tao chứ trưởng nam. Cũng vì
         Dinh cảm thấy vui hẳn lên với cảm giác được  hai  chữ  trưởng  nam  mà  năm  75  ổng  không
         hoàn toàn tự do. Nhìn xuống, thấy đồng ruộng  chịu di tản; vì ông bà già của ổng không chịu
         xanh ngát, tự dưng một giòng nhạc khởi lên  đi. Mẹ bà nó! Ngoại trừ sĩ quan cấp nhỏ như

         trong lòng, Dinh hát theo điệu Valse Lente:           ông Bảng, ở tù ngắn hạn, Mỹ không nhận; còn
             “Làng tôi yêu mến có lũy tre đầm ấm,              ai  ra  tù  cũng  nạp  hồ  sơ  xin  đi  Mỹ,  mà  ổng
              khoát bóng lên lều tranh…”(1)                    không nộp; vì bà già của ổng không chịu ở với
             Hát  đến  đây,  Dinh  thoáng  giật  mình;  vì  ông Bảng.
         chàng  là  sĩ  quan  Bộ  Binh  chứ  không  phải          -Bởi vậy tui với ông mới bốc cứt mà ăn.
         Không Quân; thế thì làm sao chàng có thể lái             Dinh muốn gào lên: “Ba không xin đi diện
         được máy bay? Vừa khi đó, nhận ra kim chỉ  H.O. vì bà Nội chỉ một phần; lý do chính là vì
         nhiên liệu xuống đến chữ E, Dinh vội cho phi  hai  con  đều  trên  21  tuổi,  không  được  chấp

         cơ đáp khẩn cấp.                                      thuận. Lúc đó, chỉ vì thương bà Nội và thương
             Gặp  vài  người  Dinh  mới  nhận  ra  những  hai con – và cũng vì Ba không biết được rằng
         người  này  không  nói  cùng  ngôn  ngữ  với  Ba cứ qua Mỹ, từ từ Ba sẽ bảo lãnh bà Nội và


                                              Bản Tin SHCATN Số 6 Ra Ngày 30/4/2022
   58   59   60   61   62   63   64   65   66   67   68