Page 39 - Bản Tin Sinh Hoat Cư An Tư Nguy - 7A
P. 39
39
chí hướng. “Hữu bằng tự viễn phương lai,
bất diệc lạc hồ”. Được gặp bạn từ phương Tình huynh đệ chi binh, tình đồng hương,
xa đến thăm, quả là một niềm vui vì tình tri âm hay tri kỷ là cung bậc tiết tấu cảm thông
bằng hữu giá đáng muôn chung, người ở thế toàn vẹn nhất của nhân tình. Ngày xa xưa ấy,
dẫu trăm năm là mấy. Bá Nha và Chung Tử Kỳ là đôi bạn tri âm. Bá
Nha có ngón đàn tuyệt diệu, khi cao thì vời
Với nghị lực tiềm tàng, chúng ta đương vợi tựa núi Thái sơn, khi trầm thì âm hưởng
đầu với cuộc sống mới đầy gian lao và thử như tiếng suối mới sa giữa vời. Chung Tử Kỳ
thách. Hoàn cảnh mới đòi hỏi chúng ta phải chết, không còn ai hiểu nổi tiếng đàn, Bá Nha
phấn đấu trường kỳ cho, bản thân, gia đình và ném đàn không gảy nữa!
nòi giống.
“Đàn Bá Nha mấy kẻ biết thưởng âm
Nhớ thuở ban đầu nơi xứ lạ quê người, Mới nghe qua khóc trộm lại đau thầm
sau biến cố lịch sử, có một không hai, của đời Chung Kỳ chết, ném đàn không gảy nữa”.
người, dù không lưu luyến, nhưng ngàn năm
chưa dễ đã ai quên. Có khi “Vui là vui gượng Tình huynh đệ chi binh là kho tàng vô giá,
kia mà. Ai tri âm đó mặn mà với ai”. Có lẽ là nền tảng và hơi thở của các tập thể quân
phần vì chúng ta đã xem nhau như người nhân, là nguồn an ủi vô biên, ai xa lánh tình
khách lạ, phần khác vì mải mê vật lộn với huynh đệ tâm hồn sẽ chết trong giá lạnh!
những nhu cầu cấp thiết của cuộc sống hằng
ngày nên thái độ ngoảnh mặt, cúi đầu, mặc ai Khi sống hạnh phúc, trong ấm ngoài êm, ai
hỏi, mặc ai không hỏi đến là thái độ thường cũng có thể là bè bạn. Nhưng khi gặp lúc gian
tình của kẻ bất đắc chí. nguy, khốn khó đem cay đắng đến cho đời, thì
còn ai lao mình vào lửa đạn để cứu mình, còn
Nếu thời gian là liều thuốc hàn gắn vết ai thương tiếc mình, còn ai để chia vui sẻ
thương lòng, thì sau hơn nhiều năm trời viễn buồn, tìm phương thoát hiểm, nếu không phải
xứ, thời gian đã khơi động tình huynh đệ chi là tri kỷ.
binh và tình đồng hương muôn thuở tiềm ẩn
trong tâm khảm của mỗi người. Dù “Anh với Một Lưu Bình và Dương Lễ, ai nhờ ai nên
tôi đôi người xa lạ. Tự phương trời chẳng hề danh phận?
quen nhau. Nhưng lúc nguy biến, tình siết
chặt tình. Đêm tối chung chăn, thành đôi tri Một Lê Lai liều mình cứu chúa, chẳng những
kỷ” và mỗi khi đã trở thành tri kỷ thì: để đền ơn tri ngộ, giữ nghĩa quân thần mà còn
là biểu tượng hy sinh cao cả của tình bằng
“Gặp một bữa, mình mừng thầm một bữa hữu. Thế mới biết lúc gặp hoạn nạn, mới biết
Gặp hai hôm, thành nhị hỉ của tâm hồn” ai là bạn thật.
Diễn trình kết nghĩa là diễn trình tri và mộ. “Xung phong chiếm một đầu cầu
Khi chưa quen biết thì gặp gỡ, tìm hiểu nhau Niềm vui chung hưởng, chén sầu chung
để thông cảm. Khi quen biết nhau rồi thì mang”
không còn tìm hiểu nhau nữa mà hiểu nhau
qua môi giới cảm thông, qua ánh mắt, nụ cười Dương Khuê chết đi, cụ Nguyễn Khuyến khóc
vì bằng hữu thân tình là người hiểu ta tất cả suốt cuộc đời còn lại!
nhưng vẫn thích ta.
Bản Tin Sinh Hoạt Cư An Tư Nguy Số 7