Page 124 - dacsan-bk-2011
P. 124

Nhẹ nhất và nặng nhất                                - Thế em hỏi cô một câu được không?
                                                                Cô giáo thận trọng:
           Vào tiết học, cô giáo hỏi cả lớp:                    - Em thử nói đi!
           - Đố các em cái gì nhẹ nhất.                         - Thế cái gì trước khi cô cho vào miệng thì nó cứng,
           Cả  lớp  nhao  nhao,  đứa  bảo  là  sợi  bông,  đứa  bảo  tờ   thẳng  và  khô  ráo,  còn  sau  khi  ra  khỏi  miệng  thì  nó
           giấy, nhưng cô giáo đều bảo sai. Lúc đó Vova giơ tay   mềm nhũn, cong queo và ướt nhem?
           phát biểu. Cô thấy vậy mới bảo:                      Cô giáo đứng phắt dậy, mặt đỏ bừng, tiến thẳng đến tát
           - Bạn Vova hay nói bậy, cô không cho nói đâu         rất kêu vào mặt Vova.
           Cô chờ 1 lúc, nhưng ko còn 1 ai khác giơ tay, cô đành   Vova xoa xoa má:
           phải gọi Vôva                                        - Đúng rồi. Nhưng nó còn có thể là kẹo cao su nữa.
           - Em nói đi nhưng ko được nói bậy.
           - Thưa cô em không biết, nhưng bố em bảo, cái nhẹ                         ***0***
           nhất là cái "ấy" ạ
           Cô giáo đỏ mặt:                                      Que diêm cơ...
           - Vova! ra góc lớp đứng, quay mặt vào tường
           Vova đi ra góc lớp, nhưng vẫn ngoái lại nói:         Bé Vôva vào lớp 1. Để buổi đi học đầu tiên của các
           - Nhưng bố em nói , cái ấy chỉ cần thoáng nghĩ về nó là   cháu được hứng thú, cô giáo bắt đầu bằng trò chơi đố
           nó có thể ngoi lên mà ko thể nào hạ nó xuống được.   vui. Cô nghĩ đến cái bàn, rồi đặt câu hỏi :
           Cô giáo lại đố:                                      - Đố các em, trong nhà ta có cái gì bằng  ỗ, có 4 chân?
           - Bây giờ đố các em cái gì nặng nhất                 Bé Vôva nhanh nhảu:
           Cả lớp lại rộn lên những câu trả lời. Đứa thì bảo cái xe   - Cái ghế ạ
           tải, đứa thì bảo quả trái đất, nhưng cô giáo đều bảo sai.   Cô gật gù, ừ, cái em nghĩ cũng được đấy, nhưng mà
           Lúc đó Vova quay lại:                                câu trả lời của cô là cái bàn. Rồi cô đố tiếp, lần này cô
           - Cô ơi, em biết đó là cái gì rồi                    nghĩ đến con mèo:
           Yên  chí  là  thằng  ôn  con  giờ  này  không  thể  nói  bậy   - Đố các em, trong nhà ta nuôi con  ì có 4 chân mà các
           được, cô nói:                                        em hay vuốt ve nó?
           - Thôi được, em nói đi nhưng ko được nói bậy đâu     Bé Vôva vẫn là người nhanh nhất:
           - Thưa cô, cái nặng nhất vẫn là cái ấy. Bố em nói bây   - Thưa cô, con chó ạ.
           giờ nó đã hạ xuống, mà hạ xuống rồi thì nghìn cái cần   - Ừ cũng được đấy, cô nói, em giỏi lắm, nhưng cái câu
           cẩu cũng không nhấc nó lên được.                     trả lời của cô là con mèo cơ. Bé Vôva xin phép cô ra
                                                                câu đố:
                                ***0***                         - Đố cô, cái gì  mà đàn ông hay giấu trong quần lâu lâu
                                                                lấy ra sử dụng, dài dài, t òn tròn , đầu đỏ đỏ...
           Đúng rồi nhưng còn có thể là cái khác nữa            Chưa nói hết câu, cô giáo đă nổi giận ngắt ngang:
                                                                - Vôva, sao em dám ăn nói bậy bạ như vậy
           Trong giờ học, cô giáo muốn phát triển trí tưởng tượng   Nước mắt lưng t ong, bé Vôva thút thít trả lời:
           và khả năng cảm nhận của học sinh, cô đưa ra mấy câu   - Cái mà cô nghĩ cũng được đấy, nhưng câu trả lời của
           hỏi như sau:                                         em là những que diêm cơ...
           -  Các  con  hãy  nghĩ  xem,  cái  gì  màu  xám  và  rất  là
           cứng?                                                                     ***0***
           - Bê tông ạ!
           Cô giáo:                                             Sang năm em tới lớp
           -  Giỏi  quá.  Nhưng  mà  nó  còn  có  thể  là  nhựa  đường
           nữa, thế còn cái gì màu vàng, và ở trên cánh đồng?   Cô giáo mặc mini jupe bước vào phòng học, cả lớp im
           - Con bò ạ!                                          lặng. Cô giáo bắt đầu giảng bài, bỗng viên phấn từ tay
           - Đúng rồi! Nhưng còn có thể là đống rơm nữa,        cô rơi xuống đất, cô giáo cúi xuống nhặt. Bàn đầu tiên
           Vova lẩm bẩm, từ phía cuối lớp:                      rộ lên tiếng cười. Cô giáo ngoảnh lại hỏi:
           - Đúng là lũ điên!                                   - Natasha, sao em cười ?
           Cô giáo:                                             - Thưa cô... vì em nhìn thấy mắt cá chân của cô ạ!
           - Em đứng lên ngay, sao em toàn nói bậy bạ thế hả?   - Em ra ngoài, ngày mai đến lớp!
           Vova:                                                - Ivan, sao em cười ?
                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bất Khuất 2011 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                123
   119   120   121   122   123   124   125   126   127   128   129