Page 37 - Dac San BK 2013
P. 37

chở cô ta về mà lòng hắn cứ thầm rủa tên Tòng “mu         - Anh đi về đi
           rùa” nầy bày đặt nói xạo mà thiên hạ tin quá xá, kể cả      - Em nói cái gì vậy?
           cô vợ tương lai của hắn, trên đường về hắn cứ lẩm bẩm      - Anh đi về đi. Hắn tức quá
           rủa tên nầy hoài, nhưng cũng phải chìu theo ý cô vợ       - Như  vậy  là  chuyện  đám  cưới  của  chúng  ta  xù
           tương  lai.  Ngày  hôm  sau,  hắn  chở  cô  đến  nhà  Tòng   phải không?
           “mu rùa”, tới nơi thấy tên Tòng nầy làm bàn nhậu, hai      - Phải!  Hắn giận quá
           đứa cùng nhậu nói chuyện với nhau, hắn hỏi tên Tòng:      - Vậy thì xù luôn.
               - Mầy làm thầy bói bao giờ vậy?                       Hắn đi về mà lòng tức giận quá trời luôn, hắn về
               - Đi tù về tao mới làm nghề nầy, nhờ ở trong tù   đến nhà thấy má hắn vẫn còn ngồi chờ hắn, còn ba hắn
           coi sách tử vi nên bây giờ tao làm nghề nầy kiếm cơm.   thì đi ngủ rồi, má hắn hỏi:
               Ăn nhậu xong, thằng Tòng hỏi ngày sanh tháng đẻ       - Chuyện làm sao hả con?
           của hắn và cô ta, thầy phán tháng 11 năm nay hai đứa      - Tụi con xù rồi, không có đám cưới gì hết.
           sẽ làm đám cưới, hắn nói nếu làm đám cưới sẽ mời tên      Đêm  đó  hắn  không  ngủ  được  vì  lòng  tức  giận
           Tòng  “mu  rùa”  nầy  đi  dự  đám  cưới.  Sau  khi  coi bói   ngùn ngụt cao quá, chuyện xảy ra không có lý do chính
           xong, cô Phụng vui vẻ quá xá, còn hắn thì còng lưng   đáng. Tức quá mà.
           chở cô ta về mỏi chân muốn chết, nhiều lúc đồ nhậu        Sau một chuyện tình đổ vỡ, hắn buồn vài ngày, rồi
           muốn ói ra giữa đường vì mệt quá, (Pà mẹ nó bói tháng   hắn phải lo lắng những chuyện khác nữa. Có ngày hắn
           11 lấy nhau mà đến tháng 8 hắn và cô Phụng nầy lại   qua nhà dì Sáu hàng xóm chơi, dì Sáu hỏi hắn:
           tan hàng cố gắng.)                                        - Con với cô bộ đội con đến đâu rồi?
               Từ bữa đó, cô nàng Phụng hay đến nhà hắn luôn,        -  Chuyện  đó  tan  hàng  rồi  dì,  thôi  đừng  nhắc lại
           cả hai nhà chuẩn bị làm đám cưới. Nhà hắn hôm tháng   nữa.
           8 làm tiệc mời cả nhà cô Phụng xuống chơi, hắn hỏi cô      - Tại sao mầy không dắt con nhỏ bỏ nhà đi, khi
           ta ngày đó có tiện không và nhà cô ta có đồng ý xuống   nào có con rồi đưa nó về?
           bàn làm lễ hỏi cưới như thế nào sẽ bàn vào ngày hôm       - Không được dì Sáu ơi! Đi đâu cũng gặp tụi “bò
           đó, cô Phụng nói nhà cô ta đồng ý. Rồi ngày chuẩn bị   vàng”,  rủi  chúng  hỏi  hộ  khẩu  thì  làm  sao  đây!  Nếu
           làm đám hỏi đến, cả nhà hắn lao xao nấu đồ ăn cho lễ   không có hộ khẩu, tụi nó bắt con và bỏ tù lần nữa, vả
           hỏi của hắn, chiều đến, cả nhà hắn chờ hoài mà không   lại ba của Mai cũng có thế lực, khó có thể thóat lắm.
           thấy ai đến, 6 giờ tối mà không ai tới, ba má hắn thấy      Dì Sáu cứ tắc lưởi hoài và nói:
           thế hỏi hắn:                                              -  Thấy  cuộc  tình  của  mầy  và  con  Mai,  tao  tội
               - Tụi mầy có chuyện giận nhau không sao mà giờ   nghiệp hai đứa quá.
           nầy không ai tới vậy?                                     Rồi dì Sáu bảo con bé Năm (con của dì) đi qua
               - Để con chạy lên nhà cô ta coi                  nhà của cô bộ đội con, nhắn rằng dì Sáu có chuyện nhờ
               Hắn đạp xe lên nhà cô ta thấy mọi người đang chờ   con Mai giúp, khỏang 15 phút sau, cô bộ đội con đến
           cô ta về, hắn hỏi tại sao, cả nhà cô ta cũng không biết   nhà dì Sáu, thấy hắn ngồi đó, cô bé có vẻ mừng rỡ khi
           cứ tưởng cô ta đi làm tóc, hắn ở nhà cô ta chờ cho tới 8   gặp hắn, cô ta hỏi hắn:
           giờ tối mà chẳng thấy cô ta, hắn liền xin phép về nhà.      - Em nghe hàng xóm đồn anh sắp lấy vợ! Bao giờ
           Về đến nhà, hắn nói với ba má hắn là cô ta xù tiệc hỏi,   anh lấy vợ vậy?
           rồi cả nhà hắn ăn tiệc 1 mình, còn hắn lại đạp xe lên      - Chuyện đó xù rồi.
           nhà cô ta lần nữa ngồi chờ tính hỏi chuyện gì xẩy ra.      - Anh đừng buồn nữa, rồi có ngày anh sẽ gặp một
           Chờ  đên  10  giờ  đêm  cũng  không  thấy  cô  ta  về,  hắn   người thương anh chịu lấy anh mà. Hắn cười buồn và
           ngại nên nói đi về và ra đầu hẻm nhứt định chờ cô ta về   nói giỡn:
           hỏi cho ra lẽ. Ra ngỏ chờ hoài chẳng thấy tăm hơi cô      - Lấy em hả?
           ta, hắn vừa đói vừa giận run người mà không làm sao       Cô ta mắc cở không nói, nhưng giữa hắn và cô ta
           tiết được cái giận của hắn. Bao nhiêu câu hỏi xoay vần,   cảm thấy chuyện lấy nhau của hai đứa chỉ là mộng mơ
           cô ta làm cái gì mà ngày quan trong nầy lại không đi,   mà thôi. Cô ta còn đi học, còn hắn không tiền lại thân
           trong cử chỉ cô ta rõ ràng là cô nàng muốn lấy hắn mà?   phận phó thường dân, cả hai gia đình đều không đồng
           Rồi 3 giờ sáng hắn thấy cô ta đạp xe về, hắn chạy lại   ý thì làm sau lấy nhau đây! Cả hai nhìn nhau mà thở
           hỏi:                                                 dài, khoảng một thời gian ngắn, thằng Thắng em của
               -  Em đi đâu về vậy? Em có biết cả nhà anh chờ   cô ta chạy qua nhà dì Sáu bảo cô ta rằng mẹ kêu cô bé
           gia đình em không? Nếu có chuyện gì trở ngại phải nói   về ngay. Cô bộ đội con chào hắn và dì Sáu ra về. Từ
           với anh chớ! Cô ta nói:                              ngày đó, khi cô bé đi ra khỏi nhà đều có thằng Thắng

                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bất Khuất 2013 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 36
   32   33   34   35   36   37   38   39   40   41   42