Page 33 - Dac San BK 2013
P. 33

nơi đàn bà con gái đưa cho hắn, lần trước là cô Ca, vợ   trên  con  đường  Trương  Minh  Giảng,  thì  thấy  Thắng
           thứ 2 đưa tiền cho hắn xài, lúc đó chưa xập tiệm).   "cụ" ĐĐ 31 đang uống cà phê một mình, hắn đến bàn
               Sau đó hắn mua vé vào cổng, hai đứa vào sân Tao   Thắng, hai thằng nhâm nhi cà phê đen đá và đấu láu
           Đàn hắn mới biết là có hội chợ trong đó (hắn cũng ngu   lẫn nhau. Thắng “cu nặng” hỏi hắn:
           thiệt, đạp xe hằng ngày qua chỗ này mà không để ý gì      - Mầy bây giờ làm gì ?
           cả, tội cho cái than nghèo của hắn), hai đứa thăm hết      - Tao đang làm nhà báo.
           tất cả các gian hàng hội chợ, chỗ nào cũng ghé, giống      Nghe hắn nói làm nhà báo, Thắng “cụ” giật mình
           như con nít vậy! Có đôi khi cô ta nói mà hắn chẳng   hỏi:
           nghe gì cả, vì ồn áo quá. Đi chơi một lúc cũng thấm       - Mầy làm nhà báo nào, lương có khá không ?
           mệt, hai đứa tìm băng ghế ngồi xuống, đi đâu hai đứa      Hắn cười méo miệng nói:
           cũng  tay  trong  tay  coi  rất  mùi.  Sau  cùng  thì  hai  đứa      - Tao làm nhà báo ở nhà, là báo cha, báo mẹ, nói
           cũng  tìm  được  băng  ghế  xa  chỗ  đông  người  và  ngồi   trắng ra là 7 nghề ( thất nghiệp).
           xuống nói chuyện, cô ta nói khi học xong lớp 12 gia       Thắng  “cu  nặng”  nói  bên  31  có  mấy  thằng  làm
           đình cô ta sẽ đưa cô ta đi du học bên Nga 7 năm. Cô ta   chung  hãng  như  thằng  Sơn  bạt  mạng,  Đình  “từ  từ”,
           hỏi hắn:                                             Liếm “sắc”, Oanh “đồ tể”... Thắng “cụ” còn nói trong
               - Anh có muốn em đi không? Hắn nói:              ĐĐ 32 có thắng Bùi Quang Nghĩa giàu lắm, làm chủ
               - Em nên đi du học đi, vì đó là tương lai của em.    nhà  hàng  “Hương  sắc”  ở  đường  Tự  Do,  Thắng  “cụ”
               Hắn biết hắn không có quyền cản bước tiến của cô   còn nói thằng nầy bây giờ nó là Xì Thẩu rồi, không có
           ta và hắn cũng biết nếu hắn nói cô ta đừng đi thì có lẽ   chơi với anh em nữa, nó lối lắm ... Hắn chửi đổng ‘Pà
           cô ta sẽ không có đi. Có lẽ hắn thương cô ta nhưng hắn   mẹ  mấy  thằng  giàu  làm  phách’ ,  rồi  Thắng  “cụ”  hỏi
           không ích kỷ cá nhân, đó là tánh của hắn. Hai đứa ngồi   hắn:
           nói chuyện lẩm cẩm, đôi khi hắn cũng hôn cô ta mà chỉ      - Mày có muốn đi làm hãng cưa không?
           hôn  má  thôi,  lúc  đó  hắn  chưa  tân  tiến  như  bây  giờ,      Hắn mừng quá OK liền nhưng nói với Thắng:
           trong lúc hắn hôn lên má cô ta hắn cũng cảm thấy tình      - Tao không biết cưa cây như thế nào?
           dục đòi hỏi lắm. Không hiểu sao hắn không đưa cô ta       - Mầy đừng có lo, tao sẽ chỉ mầy.
           vào khách sạn. Có lẽ hắn ngu thiệt hả các bạn?            Thắng  “cu  nặng”  nói  nó  làm  thợ  mủi  của  hãng
               Hai đứa mãi mê nói chuyện mà quên nhìn đồng      Lạc  Hồng  ở  Quận  Phú  Nhuận,  rồi  Thắng  “cu  nặng”
           hồ. Sau cùng thì thấy tiếng ồn ào càng lúc càng giảm,   cho hắn địa chỉ của hãng và hắn hẹn thứ hai tuần sau sẽ
           hắn nhìn đồng hồ thì thấy đã 2 giờ sáng, hai đưa hết   đến hãng Lạc Hồng tìm Thắng “cu nặng”. Sau đó hai
           hồn vội ra chỗ giữ  xe thì còn có vài ba chiếc xe thôi.   thằng chia tay.
           Hai người đưa vé và lấy xe đạp đi về, trong lúc đạp xe      Về đến nhà mừng quá, hắn nói với ba má hắn rằng
           về hắn hỏi:                                          hắn sẽ có việc làm tuần tới, ba má hắn nghe vậy cũng
               - Em có bao giờ đi chơi khuya như thế này không?    mừng cho hắn. Má hắn nói có cậu Văn đến nhà chơi và
               - Không. Tối đa là trước 12 giờ.                 hỏi về hắn, nghe thế hắn hỏi bà cụ:
               Khi đạp xe tới cổng Bùi Phát, hắn ngừng lại và lấy      - Cậu Văn tới nhà chơi có chuyện gì không má?
           hết tiền còn lại đưa cho cô ta, cô ta không chịu lấy tiền   Má hắn nói:
           lại, cô ta nói:                                           - Cậu xuống nhờ con ghi số đề.
               - Anh giữ đó để dùng, em có nhiều tiền lắm, ba        - Như vậy để con ghi số đề cho cậu kiếm tiền cò.
           má cho em xài đâu có hết.                                 Rồi hắn lấy xe đạp chạy lên vùng cổng xe lửa số
               Hắn cảm thấy tủi thân cho cái thân nghèo của hắn   sáu, tới nhà cậu hắn, sau khi chào hỏi cậu mợ xong hắn
           và tự ái nổi lên 1 cục, hắn nói:                     hỏi cậu hắn có thể giúp hắn là buổi trưa hắn sẽ chạy lên
               - Em lấy tiền lại đi, nếu không lấy, kỳ sau anh sẽ   nhà cậu ghi số cho cậu, nếu trúng thì 5 giờ chiều hắn sẽ
           không đi chơi với em nữa.                            mang tiền lên cho cậu. Cậu Văn thấy hắn nói như vậy
               Nghe như thế, cô ta cầm lấy tiền lại, rồi hai đứa   cũng OK và hứa sẽ giúp hắn. Cậu nói:
           chia tay. Cô ta đạp xe vào cổng chính còn hắn đạp xe      -  Mầy  có  biết  “tiếng  anh”  không?  Niếu  biết  thì
           về cổng Thanh cần, không đi ngang qua nhà cô ta. Tối   dạy cho hai con của cậu.
           đó hắn không ngủ được.                                    - Thưa cậu, con biết.
               Từ  sau  bữa  đi  chơi  đó,  đã  mấy  tuần  hắn  không      - Như vậy mỗi tuần cháu đến nhà cậu 3 tối, dạy
           thấy cô bộ đội con, đôi khi hắn cũng nhớ cô ấy, nhưng   chúng  nó  từ  7  giờ  đến  9  giờ.  Mỗi  tháng  cậu  trả  cho
           vì cuộc sống hắn phải lo kiếm việc làm để tồn tại trong   $50.00.
           cái xã hội cộng sản nầy. Ngày nọ hắn đang lang thang      Hắn nghe thế, mừng quá liền nói:

                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bất Khuất 2013 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 32
   28   29   30   31   32   33   34   35   36   37   38