Page 30 - Dac San BK 2013
P. 30

dang đứng gần cái tủ đang nhìn hắn với ánh mắt xa lạ.
                                                                Thất thế, hắn gọi:
           Chuyện tình trái  ngang                                   - Quân, Hiếu, lại ba biểu coi!
                                                                     Hai đứa chạy đến hắn, hắn ôm con mà long nghẹn
           CSVSQ Nguyễn Văn Quan 35                             ngào, cay đắng, xót xa cho 1 gia đình đổ vỡ.
                                                                     Chiều đến, hắn đi qua nhà má vợ cũ hắn (nhà chỉ
               Cấm tờ giấy ra trại, lòng hắn mừng vô hạn, tự do   cách 500m) ở xóm trên, bước vô nhà hắn thấy cô vợ cũ
           đã đến rồi sau 5 năm làm người tù không bản án, bây
           giờ hắn sắp được tự do, rời khỏi cổng Z 30 C lê bước   đang cho một đứa bé bú, còn má vợ hắn thì ngồi trên
           dần  ra  tới  đầu  đường  quốc  lộ  1,  chờ  đợi  khỏang  15   chiếc ghế cạnh tường. Má vợ hắn thấy hắn, bà mời hắn
                                                                ngồi, còn cô vợ cũ sau khi thay quân áo chỉnh tề thì ra
           phút hắn thấy 1 chiếc xe đò chạy đến, hắn ngoắc tay,
           chiếc xe đò ngừng lại, người lơ xe hỏi hắn:          tiếp hắn. Hắn hỏi:

                                                                     - Em lấy chống bao lâu rồi? Cô vợ cũ trả lời:
               - Anh đi về đâu?
               - Tôi muốn về Sài-gòn                                 - Gần 5 năm. Cô ta vừa khóc vừa kể lể:
               - Có phải anh mới được thả ra từ Z 30 C không?        - Hồi đó ai cũng nói anh sẽ chết trong tù, không
               -  Phải                                          được ra, vã lại 2 đứa con Quân và Hiếu bị bịnh không
                                                                tiền lo thang thuốc, vì muốn trả ơn nên em lấy anh ta.
               Anh lơ xe và người tài xế không lấy tiền xe của
                                                                     Hắn nghe xong cô nàng kể lể, bao nhiêu ý niệm
           hắn.  Họ  chở  hắn  về  tới  Sài-gòn,  khi  tới  giáp  đường     trong đầu hắn giữ trong 5 năm tự nhiên không còn nữa,
           Trưong Minh Giảng, hắn nhờ anh tài xế cho xuống và
           hắn đón xe xích lô để về cổng Bùi Phát.              hắn chỉ biết nghẹn ngào và thấy tình yêu của hắn và vợ
               Từ cổng Bùi Phát đi vô nhà hắn khỏang 500 m,     hắn đã bay cao. Một lúc sau, có một anh chàng cao cở
                                                                hắn  da  đen  giống  miên  bước  vào  nhà,  cô  nàng  giới
           mà nay hắn nhìn xóm của hắn sao thấy xa lạ quá! Chỉ
           có 5 năm mà sao xóm hắn có vẻ tàn tệ, không thấy nhà   thiệu là tên Sang chồng mới. Khi nói chuyện với hắn,
           nào mới cả, chỉ thấy nhà cửa bắt đầu xuống cấp, hắn   anh chàng Sang xin lỗi hắn và nói:

                                                                     - Nếu anh chịu tha thứ cho cô ta, tôi sẽ bỏ đi với
           không nhận ra được con đường nào vô nhà hắn, vì có
           nhiều nhà chiếm long lề đường nên ngõ vô nhà hắn sao   đứa con.
           xa lạ quá. Hắn hỏi thăm 1 cô gái hắn nhớ mang máng        Lúc đó hắn nói với cả nhà vợ cũ của hắn:
                                                                     - Duyên nợ vợ chồng chỉ có bấy nhiêu thôi, không
           là con trưởng khóm, cô ta chỉ đường vô nhà cho hắn.
           Bước vô nhà, hắn thấy ba hắn đang ngôi trên ghế uống   còn là vợ chồng thì xem như anh em.
                                                                     Sau đó hắn ra về, bước ra khỏi nhà má vợ cũ, lòng
           à phê, thấy hắn vào nhà, ba hắn vui mừng nói:          hắn thật thanh thản vì hắn biết rằng cuộc đời hắn bắt
               - Bà ơi! thằng Quan nó về rồi!
               Hắn  đứng  đó  mà  lòng  nghẹn  ngào,  chua  xót,  vì   đầu là trang sách mới.
                                                                     Đêm đó hắn đã ngủ một giấc ngon lành dù rằng
           hắn chợt thấy căn nhà lầu 2 tầng của ba má hắn sao     hắn đã thật sự trở thành kẻ bị vợ bỏ, nghe có vẻ thê
           rộng  thênh  thang,  nhìn  lên  bàn  thờ  bà  nội  thì  thấy
           không  còn  bộ  lư  hương,  hắn  biết  rằng  ba  má  hắn đã   thảm, nhưng hắn không buồn vì thế nào đi nữa ex-wife
           bán đi bộ lư hương thờ cúng ông bà, để có tiền đi thăm   hắn cũng có chỗ nương thân, chỉ tội cho hai con của
                                                                hắn  không  còn  mẹ  nữa.  Nhưng  không  sao,  dù  chi  đi
           nuôi hắn ở trong tù, hắn thấy các em ra mừng hắn về
           mà sao không thấy 2 thằng em sinh đôi, hắn hỏi ba má   nữa cũng còn đại gia đình hắn đằng sau lưng ủng hộ
                                                                cho hắn.
           hắn, má hắn nói, thằng Tùng với thằng Lâm đang đạp
           xe xích lô để kiếm tiền nuôi gia đình, bỗng nhiên mắt      Ngày hôm sau khỏang 9 giờ sáng, hắn ra tiệm cafe
           hắn mờ lệ, bao nhiêu năm tù, các em hắn phải đạp xích   nơi đầu đường hẻm, hắn gọi một ly cà phê đen đá, mặc
                                                                dù là cà phê dỏm nhưng hắn cảm thấy quá ngon, bởi vì
           lô nuôi gia đình, các bạn biết không, em hắn lúc đó chỉ
           có 15, 16 tuổi thôi, phải nghỉ học để đạp xích lô nuôi   trong tù hắn chỉ uống tòan xác cau thôi, vã lại đâu có
           cả gia đình.                                         đá, quá ngon là cái chắc. Sau đó hắn ra phường công
                                                                an để trình diện, vì trong giấy ra trại hắn bị quản chế
               Rồi hàng xóm chạy qua thăm hỏi hắn ở tù ra sao?
           Hắn chỉ nói chỉ có đói thôi, bỗng hắn thấy trong đám   quyền công dân trong 1 năm, ra tới đồn công an hắn
           con gái hàng xóm có 1 cô giống như bắc kỳ 75, bởi vì   thấy 1 tên bò vàng mang lon 1 gạch và 1 ngôi sao trên
                                                                vai trong rất giống HT Sơn bạt mạng quá, vì tướng ốm
           khi 75 hắn đi vô tù xóm hắn đâu có cái cô nầy, hắn
           nhìn cô gái này thấy hơi là lạ, nhưng lúc đó hắn đâu có   ốm, cao cao đang ngồi vắt chân trên cái bàn trong văn
           nghĩ nhiều về cô ta, vì hắn còn nhiều câu hỏi sẽ hỏi gia   phòng. Hắn không dám nhìn người quen cũ, nhưng khi
                                                                hắn nhìn lại bảng tên thì là tên Hiệp, hú hồn cho hắn.
           đình hắn. Khi mọi người đã về hết, hắn hỏi ba má hắn
           về  con  của  hắn. Má  hắn chỉ  2  đứa  bé  trai ốm  nhách
                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bất Khuất 2013 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 29
   25   26   27   28   29   30   31   32   33   34   35