Page 7 - Dac San BK 2013
P. 7
với nhau trong niềm vui cùng nước mắt xúc động. hiến cho bè lũ cộng sản ngoại xăm. Nhân Dân Việt
Không những bạn bè chúng tôi nặng tình huynh đệ Nam không thể quên hay tha thứ bọn cộng sản bất
đồng môn, mà cả gia đình của bè bạn cũng đã hy sinh nhân! Lịch sử đã khắc ghi tội ác của loài cộng sản bán
thời gian, chung sức tạo điều kiện ăn ở cho các chàng nước!
Khăn Xanh được trở về Hội Ngộ. Vô cùng mến phục Lòng luyến tiếc từng giây phút gặp nhau đã không
các "nàng dâu Bất Khuất". Xin được gởi đến các BK ở làm thời gian dừng chờ hay chậm lại được.
Nam Cali cùng quý phu nhân và gia đình lời cám ơn Đêm nay là Đêm Hội Ngộ!
thật chân tình. Rồi cũng từ đêm nay, bạn bè lại phải chia tay.
Từ sáu giờ sáng, BK Đằng đã có mặt, đúng giờ Từ bốn giờ, các BK có trách nhiệm cùng quý phu
như anh đã hẹn. Chúng tôi kéo sang quán kế bên, uống nhân, thân hữu đã lần lượt có mặt ở nhà hàng. Lính làm
cà phê chuyện trò, chờ các bạn đến sau. việc, không mấy chốc phân nhiệm, ban nhạc, ban tiếp
Sáng nay, BK Đằng hường dẫn chúng tôi thăm tân, thu ngân, phát hành đặc san, trang hoàng, sắp xếp,
viếng thắng cảnh bãi biển, Laguna Beach. Nhân đây, ....đâu vào đó. Nhà hàng đã biến thành hội trường rực
bạn tôi sẽ ghi lại những đoạn phim ngắn của thời đi rỡ màu cờ vàng và màu khăn xanh của Tiểu Đoàn 3,
phép, trở về bên vợ hiền, cùng người tình, hẹn hò với sẵn sàng chào đón quý Niên Trưởng, Huynh Trưởng,
em gái hậu phương. Bè bạn chúng tôi rất hoan nghênh Bạn Hữu và Đồng Môn đến với Đêm Hội Ngộ 38 năm
ý tưởng thật tình tứ của chàng BK đạo diễn kiêm quay Bất Khuất.
phim cho Khoá. - Tính!
Nửa giờ di chuyển. Sương mù giờ đã tan gần hết, Có tiếng BK Thắng gọi. Tôi dừng lại. Thắng ân
ánh mặt trời rực sáng trên sóng biển. Sóng biển đập vỗ cần đưa cho tôi chiếc nhẫn Khoá:
rào rạt trên các tảng đá dọc theo bờ biển. Khu vực xa - Nhẫn đây Tính!
phía trên này, bãi biển đẹp hùng vĩ thiên nhiên, nhưng Mặc dù phải xoay quần với lắm công việc và trách
vắng người đến để tắm vì lắm đá và rong biển. Những nhiệm trong Đêm Hội Ngộ, "Cụ" vẫn không quên việc
mảng rong dầy đặc, nhấp nhô theo sóng đùa vào bờ. Ba đưa cho tôi chiếc nhẫn. Cám ơn "Cụ" Thắng rất nhiều.
mươi năm trước, cũng trên Thái Bình Dương, ôm tấm Tôi nhận nhẫn và mang lại bàn của Đại Đội 32, đưa
ván bơi suốt đêm. Ánh mặt trời và một vài mảng rong cho Phượng:
trên sóng đã cho tôi niềm hy vọng sống còn, cho tôi - Em, nhẫn BK này của em.
biết rằng mình đã trôi dạt từ ngoài khơi vào gẩn bờ Nhà tôi đang chuyện trò với các chị và bạn tôi,
biển. xoay lại mĩm cười cầm lấy chiếc nhẫn với không ít
Đây, Thái Bình Dương! ngạc nhiên. Phượng nhìn ngắm chiếc nhẫn còn trong
Biển nước nhắc tôi tưởng nhớ đến thân xác của bao nhựa, rồi để xuống bên cạnh quyển Đặc San trên
đồng bào tôi, vì hai chữ Tự Do, đã nằm lại trong lòng bàn. Tôi hiểu, với nhà tôi, nó không khác chi, chiếc
biển Đông. Gần triệu thuyền nhân bất hạnh đã không nhẫn này giống y như chiếc nhẫn mà tôi đang ân cần
đến được bến bờ tự do, trong đó có cha, có mẹ, có anh, mang giữ trên bàn tay. Nó có cái nét đẹp, nhưng nét
có em của Phượng, nhà tôi. Xin sóng nước cho tôi gởi đẹp rất là "lính", không phải loại nữ trang mà quý bà
nén hương lòng mặc niệm đến hồn thiêng trên biển cả. quý cô đắc ý cho lắm. Phượng rót đưa cho tôi ly nước.
Đời lưu vong, tôi không bao giờ quên mình là một Tôi uống chút nước, rồi cáo từ để trở lại với anh em:
thuyền nhân. - Em và các anh chị ngồi nói chuyện nhé!
Đây, Tháí Bình Dương! Không bao lâu, quan khách bắt đầu đến, bạn bè
Biển ơi, xin mang thương nhớ của tôi đến chiếc nối nhau vào ghi danh. Đây, mái tóc bạc, tuổi đời
3392 cùng thân xác của năm mươi bảy thân hữu đồng phong trần. Đây loáng thoáng đôi nét quen thuộc ngày
hành đã nằm trong lòng đại dương. xưa trên gương mặt của bạn mình.
Cho đến ngày nào Việt Nam còn loài cộng phỉ, Bạn bè chúng tôi như trẻ lại, sống lại với một thời
mỗi khi bước lên phi cơ, tôi nhớ lại ngày mình rời trại Bất Khuất trong trường mẹ, tiếng chuyện trò thân tình,
tị nạn bay đi định cư. Tôi không thể quên mình vẫn còn mày tao vang dậy. Nhóm kéo nhau đến thăm chào các
là người tị nạn cộng sản. Tôi không thể quên được quá Niên Trưởng đã một thời là Sĩ Quan Cán Bộ ở Tiểu
khứ như bè lũ cộng nô lếu láo hô hào thuyết phục. Hơn Đoàn, chụp hình chung hay xin chữ ký lưu niệm vào
nữa, tội ác của đảng cộng sản Việt Nam đối với Dân Đặc San của minh. Nhóm tìm gọi nhau đến chụp hình
Tộc không chỉ là quá khứ, mà nó vẫn còn đang tiếp cùng đại đội hay với bạn bè. Hội trường thật tình
diễn. Ngày nào còn đảng cộng sản, người dân Việt còn nghĩa, vun đầy niềm vui và xúc động, tràn ngập tiếng
phải mang ách thống trị bạo tàn, đất nước còn bị dâng cười, tiếng nói, cho đến khi BK Hồ Thanh Danh, người
___________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2013 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 6