Page 11 - DAC SAN BK 2015
P. 11

Ngày thứ Năm, 4 tháng 7 năm 2013                     này  tụi  tao  đành  chịu  bỏ  xác  ở  miền  Nam  Cali
                                                                nồng ấm tình người? Cứu tụi tao với  Việt ơi !
               Mới 5 giờ sáng, trời còn mờ mờ, nhìn chưa rõ          Nhìn  những  gương  mặt  đầm  đìa  nước  mắt,
           mặt. Việt Nghĩa Vụ chở một bầy đến bấm chuông,       méo  mó  một  cách  thảm  thương,  Nghĩa  Vụ  cảm
           đập cửa nhà họ Tăng ầm ầm, inh ỏi. Chàng Tăng        thấy xé lòng, không thể không đứt từng đoạn ruột,
           hoảng  hồn,  mắt  nhắm  mắt  mở,  bung  cửa  phòng   chàng từ tốn gật đầu:
           phóng xuống cầu thang, mở banh cửa lớn:                   - Đừng khóc nữa. Để tao tính.
               - Mới sáng sớm, tụi bây tới phá nhà tao. Vào          Đoạn  chàng  quay  đầu  lại  nhìn  nàng  Tuyết
           nhà nhanh lên, kẻo neighbor mét police tội tụi bây   diễm kiều đang mở to  đôi  mắt bồ câu tuyệt đẹp
           ...phá rối trị an. Cũng may, vợ tao đã chuẩn bị đầy   vẫn chưa tan hết nét lo âu, bàng hoàng, chàng nói
           đủ các cái để đón tiếp tụi bây về họp. Cà phê, bánh   như thở vào trong gió:
           trái đủ cả. Tụi bây cứ tha hồ, hãy coi nhà này như        - Em yêu ! Cho anh thiếu một phát. Mai mốt
           nhà ...chùa.                                         rảnh, anh sẽ bù lại.
               Đúng vậy. Hạnh, con mèo nhỏ e ấp, dịu dàng            Nàng Tuyết chớp chớp đôi mắt mộng mơ, thỏ
           của chàng Hoàng Tử họ Tăng đã vì lòng ngưỡng         thẻ lời dịu ngọt:
           mộ  Bất  Khuất,  mà  trong  đó  luôn  hiện  hữu  hình      -  Không  sao  đâu  anh.  Hãy  lo  cho  mấy  ảnh
           ảnh của chàng Tăng lấp lánh sáng ngời; nàng đã       được yên ấm, vui vầy trước. Còn em thì ... ngàn
           thức trắng một đêm dài để phụ chàng sắp xếp mọi      năm vẫn đợi!
           các cái từ bàn ghế, cà phê, bánh trái, nước nôi để        Bà Mẹ ! Thằng Ngọc Cao Bồi Texas. Nó làm
           buổi họp hôm nay thực sự comfortable. Thế là cả      bộ giả nai, cắc cớ hỏi Nghĩa Vụ:
           bầy lục tục kéo vô nhà.                                   - Mầy thiếu bả cái gì vậy ?
               Đến lúc này, Cu Ky mới mở cửa phòng ló đầu            Hải Méo nghe nó hỏi, ôm bụng cười rú lên,
           ra  nói:                                             trượt chân té lộn đầu xuống cầu thang. Còn Nghĩa
               - Tân Phi La lần đầu tiên đi họp, nó đang run    Vụ thì đưa tay lên môi:
           lập cập trong phòng. Tụi bây làm làm nó hoảng,            -  Suỵt  suỵt  !  Chuyện  nội  bộ.  Đừng  suy  tư.
           không biết xảy ra chuyện gì. Đâu mầy kể tụi tao      Đừng thắc mắc. Nổi mụn.
           nghe, tại sao tụi bây tới sớm vậy Nghĩa Vụ ?              Đó là lý do tại sao chưa tới giờ họp mà Nghĩa
               Và đây là câu chuyện Nghĩa Vụ thổ lộ. Xin        Vụ tải bằng đó thằng đến đây khi trời chưa sáng
           bảo đảm nguyên xi, không thêm, không bớt:            hẳn.
               Hai  anh  em  Nghĩa  Vụ  đang  say  giấc  nồng.       Trời sáng dần. Bạn bè từng đứa, từng nhóm lũ
           Tụi nó nhào lên lầu đập cửa phòng ầm ỉ. Nghĩa Vụ     lượt  kéo  về  quần  tụ.  Tui  nhìn  thấy  đại  tá  Vũ
           xanh mặt vội mở cửa phòng, lắp bắp hỏi chuyện        Hoàng Trọng lững thững bước vào, dáng dấp vẫn
           gì. Quan Âm mếu máo nói:                             uy nghi, chửng chạc dù vừa mới bị stroke quật cho
               - Việt ơi ! Mầy làm ơn chở tụi tao ra khỏi giấc   một phát xính vính. Quan Âm ôm vai Trọng niềm
           ngủ kinh  hoàng này. Tao đã cố gắng nhét  2 cục      nở:
           bông gòn bự bằng 2 trái chanh vô lỗ tai rồi mà vẫn        - Mày còn hiên ngang như thế, tụi tao mừng
           không  chịu  nỗi  âm  thanh  của  ban  Đại  Hòa  Tấu   lắm !
           không người cầm càng mà Hoàng Cao chịu trách              ("mày" hay "mầy", chữ nào đúng ? Bác nào
           nhiệm phối âm. Đức Cao Đài ôm gối đi lang thang      sure,  làm  ơn  chỉ  giáo.  Riêng  em,  thấy  các  Bác
           suốt  đêm  như  người  mộng  du,  cố  tìm  một  chỗ   khoái chữ "mày", nên em sẽ xài theo, để nâng cao
           tương đối im vắng để trốn cái bản nhạc quái quỉ      tinh thần đồng nhất, một lòng một dạ sắc son. Em
           này,  nhưng  đành  chịu  chết.  Tao  đã  lủi  ra  patio   dám  chắc,  khi  Điệp  Tú  đọc  đến  chỗ  này,  nó  sẽ
           nằm, nhưng lạnh quá, chịu không nổi, phải bò vô.     chửi thề: "Thằng khỉ này (nó chửi em) môi mép.
           Mầy nghĩ coi, thằng thì kéo gỗ, thằng thì kéo còi    Có  cái  chữ  "mày"  không,  mà  cũng  vẽ  được
           xe  lửa,  thằng  thì  chọc  cho  dế  gáy,  có  thằng  còn   chuyện")
           chạy xe mà cứ nhấp thắng rít rít xuống mặt đường          Sorry! lan man một hồi, tui không nhớ mình
           liên tục.  Mầy  có  chịu  nổi  không  ?  Chẳng  lẽ  lần   kể đến đâu ? À ! Đến chỗ đại tá Trọng. Ông nói:

                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                  11
   6   7   8   9   10   11   12   13   14   15   16