Page 6 - DAC SAN BK 2015
P. 6
"Vũ Đình Trường chuyển mình vì những Rồi Diễn Đàn vắng bặt tin anh. Lần Hội Ngộ
bước dậm của tuổi trẻ. Vũ Đình Trường, sân sỏi 40 năm này, anh vẫn chưa trở về. Lắm bạn bè
đất chốc biến thanh rắn chắc tựa xi măng. cũng không về được. Có bạn đã không bao giờ
Đoàn diễn hành tập thành thuộc bước. Vai còn được lần trở về để gặp lại nhau.
bên nhau, tay phải bồng súng nặng Garant lâu Chừng như, 40 năm chưa đủ dài để tìm quên
ngày thành nhẹ, tay trái găng trắng đã vung đều." những mất mát của tuổi trẻ, để lành lại những oan
"Cà rùng ... cà rùng ...tùng tùng ..." nghiệt nơi chiến trận. Mảnh đạn hàng chục năm
qua, còn trồi xoáy trong thân người. Chấn thương
thời bị cộng sản tù đày, theo tuổi đời trở về đau
buốt tận tuỷ xương. Vết hận thù của những con
người "giải phóng" trên hình hài, trong tim óc, cả
đời Bất Khuất vẫn còn rỉ máu.
Nhưng giòng máu Bất Khuất, suốt 40 năm
vẫn "sôi sục trong tim gan nồng"!
"Cà rùng ... cà rùng ...tùng tùng ..."
Đêm Hội Ngộ, vang rền nhịp quân hành
Gót bốt-đờ-sô trở về đây, gõ mạnh kêu hùng.
Những chàng tuổi trẻ Bất Khuất thuở nào cùng cất
cao tiếng hát. Tiếng hát của một thời tuổi trẻ, của
thao trường, của các chàng Sinh Viên Sĩ Quan Thủ
Bước cho đều, vung tay cho thẳng. Xây dựng Đức hùng anh. Ánh mắt của tuổi sáu mươi, bảy
đời cho nghiêm. Kệ mồ hôi đang đổ, kệ những tê mươi, tám mươi cùng rực sáng, rực sáng niềm tin.
cứng bắp đùi, ngủ còn mơ đếm nhịp. Nhẹ nhàng, Hãy còn đây các con của mẹ!
ta dựng lấy niềm tin"
"Cà rùng ... cà rùng ...tùng tùng ..." "Ôi tổ quốc, ta đã nghe lời réo gọi,
Nhịp trống của anh chợt ngưng bặt. Bạn bè trong tiếng hờn, trong máu lửa ngập trời.
anh chùng bước, ngẩn ngơ. Có tiếng nấc nghẹn Từng giây nghe quê hương xót xa đầy trong
ngào trong anh, trong bạn bè quanh anh. cơn thê lương.
Gót bốt-đờ-sô không còn kiêu hùng gõ mạnh Thù quân gieo đau thương bao suối lệ tràn
trên mặt đường. Một thời tuổi trẻ, một thời Bất dâng muôn phương."
Khuất, chợt trở thành những người tù, lê lết bước Tổ quốc ơi, ta đã nghe lời sông núi,
chân trần, chập chềnh trong các lao tù cộng sản, hận thù này tràn đầy sục sôi trong tim gan
mà kẻ thắng trận gian manh gọi là “cải tạo”. nồng.
"Cố lên. Cố lên. Ráng lắm. Ráng lắm. Chuỗi Ta đi chiến đấu quyết đánh tan quân bạo tàn,
kết luận buồn hơn tiếng kèn Hồn Tử Sĩ trổi lên bảo vệ Việt Nam quê hương ta."
trong tha ma cổ địa hoang vu nơi thành Quảng
Trị. Vận nước chao đao. Hồn thiêng mờ nhạt. Tuổi trẻ hiên ngang nối bước hào hùng của
Những diễn hành xưa, dù có trong đoàn hay đứng tiền nhân, đem xác thân hiến dâng cho tổ quốc.
ngoài cổ võ đều buông tiếng thở dài trong nỗi Ngày ra trường, ngàn cánh tay Bất Khuất
thống hận như nhau." vung lên, cất cao lời thề. Đứng thẳng dậy, hiên
Anh cùng bạn bè một thời Bất Khuất đã rời ngang, để thấy mình đã qua rồi một thời lãng mạn
Vũ Đình Trường, mang giữ nhịp trống quân hành mộng mơ, với nếp kaki vàng thẳng tấp trong
trong con tim, trong giòng máu, và chưa bao giờ những ngày đi phép. Áo trận bạc màu đã thay cho
được trở về thăm lại Vũ Đình Trường như ước bộ đại lễ, đôi cầu vai Alpha oai vệ. Sắt đá chiến
mơ.
_____________________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 6