Page 171 - DAC SAN BK 2015
P. 171
Thơ Thylanthảo Thương nhớ hoài mơ
Cõi xa thoáng chút bụi mù
Mười bảy tháng mười hai Hình như nắng nhạt tháng tư thật buồn
Tháng tư mưa ướt lệ vương
Tháng tư em đứng bên đường đợi ai?!
Mười lăm năm mẹ bỏ đời ô trọc
Về vĩnh hằng ấm áp sống bên ba Bây giờ nắng đang giữa ngày
Dòng thời gian vẫn rất khó nhạt nhòa Vẫn còn thấy tiếc tuổi trai một thời
Bôi xóa được dáng bà tiên hiền dịu Mùa xuân thiếu hẵn nụ cười
Con vẫn biết, cuộc đời không chữ "nếu" Ai đem sương gió ướp đời chinh nhân
Thì trần gian đâu phải cõi trầm luân
Là cảnh tiên chứ đâu phải dương trần Một thời nhớ lại bâng khuâng
Con đâu phải buồn xót xa khóc mẹ Vai quằn nợ nước quên thân phận mình
Sống ly hương nặng bước đời quạnh quẽ Sài Gòn hoa lệ đẹp xinh
Trả nợ đời, cơm áo chuyện thế nhân Không chơi không ở vô rừng tìm vui
Để bước đường trơn phẳng sống an thân Súng gươm ngất ngưởng bước đời
Con cũng phải bỏ ra nhiều công sức Em Sài Gòn nhớ nghẹn lời chờ ai??
Một thuở lao tù sống đời u uất
Sức mỏi mòn, cảnh sinh tử cạnh kề Tự dưng gió núi thở dài
Bước chân tù lê cùng khắp sơn khê Kontum kiêu dũng biết mai thế nào?
Hình ảnh mẹ, tạo niềm tin con sống Bỏ đi lòng thật nghẹn ngào
Đêm lao tù mẹ về trong giấc mộng Chư Pao sừng sững như chào tiễn đưa
Tay vuốt ve miệng an ủi dỗ dành
Một chút tình dù sương khói mỏng manh Pleiku đã từ giã chưa
Cũng đủ ấm sưởi lòng tù biệt xứ Qua Hàm Rồng nắng đang trưa rực đồng
Đứa con út mà mẹ thương mẹ nhớ Súng cầm tay, đạn lên nòng
Đã luôn làm mẹ lo lắng muộn phiền Tự dưng bỏ chạy máu hồng rải vương...
Mẹ thương con phải chịu khổ truân chuyên
Ướp sương gió của một thời làm lính Lộ 7B máu đỏ đường
Nếu tháng tư đừng trêu đời đừng đến
Thì mẹ con ấm cúng sống bên nhau Đập Đồng Cam đó xác chương xác sình
Quân vương sao nỡ đoạn tình
Mẫu tử tình thâm thắm sắc ngọt ngào Bỏ quân đoàn chạy ai tin chuyện nầy!
Con đâu phải khóc thương buồn xa xứ
Tháng mười hai gió đông về con nhớ Đếm năm đếm tháng đếm ngày
Mẹ bỏ con từ giã cõi đời nầy
Tháng mười hai sương trắng phủ mờ bay Đất người ly xứ vẫn hoài chuyện xưa
Đã qua rồi cảnh giông mưa
Con nhớ mẹ, biết tìm đâu ra mẹ
Chữ hèn chữ nhục vẫn chưa phai mờ
Bao giờ mới dựng lại cờ
Việt Nam đau khổ đang chờ đang mong
Người về xé bỏ cờ hồng
Xây nền dân chủ non sông thanh bình
Nắng hồng rực rỡ bình minh
Tự do hạnh phúc trong tình quê hương...
_____________________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 171