Page 282 - DAC SAN BK 2015
P. 282
Nở cười tỉnh queo:
– Nói thế mà cũng nói, các anh, anh nào cũng
sức trai hừng hực. Những ngày mà bọn tôi còn Theo mưa đến thăm Cà Phê Lính
trong rừng núi Trường Sơn nhiều đồng chí nam bị
sốt ác tính vật còn như tàu lá thế mà thấy các đồng Giọt mưa Cali rớt vào ký ức
chí nữ tắm suối vẫn ngẩng đầu lên xin tí tình. Cái Lăn hồn ta về với núi với rừng
muôn thuở là vậy, chỉ có trời mới hiểu. Gặp lại anh em tháng ngày thao thức
Cái đồng hồ được trao cho Nở, ba đêm còn lại Hể hả cười… cùng khói lửa rưng rưng
đêm nào bọn tôi cũng gà rượu linh tinh. Đêm cuối
cùng đang nhạc vàng vọng cổ, bỗng Nở nói cùng Một ngày Phước Long có thằng gào thét
bọn tôi: Đánh đấm cả đời mất mẹ Quê Hương
– Thật tình, tôi cũng phục các anh lắm, các Một ngày Dakto có thằng bật khóc
anh đã trải qua đêm này nữa là 5 đêm mà các anh Thương đám bạn bè trắng núi phơi xương
chẳng anh nào biết sợ ma cả. Kể các anh nghe, từ
cái lò này trước khi các anh ra ba năm có một đứa Lịch sử sang trang lật bằng nước mắt
bé mới sanh bị quăng cháy trong lò… Con bé Thương giọt mồ hôi nhỏ xuống quân trường
chồng đi bộ đội biệt tăm biệt tích hiu hiu cùng bố Nơi đã bàn giao tám tuần huấn nhục
chồng đơn chiếc tự dưng có bầu… Con bé bị hành Đâu có giao ngày mất nước tan thương
lên xách xuống bởi ủy ban nhân dân, bởi hội phụ
nữ, toàn dân góa bụa – cứ muốn phăng cho biết ai Giọt mưa Cali rơi vào quán lính
là tác giả. Con bé cắn răng cho đến ngày sanh. Vẹt gót tha phương hôn gót phong trần
Thằng bé vô tội cháy giữa mùa xuân. Con bé vào Thằng Anh thằng Em một trời lận đận
tù, người cha chồng phát điên, cửa lò vôi bị khép Khẩu lệnh Tan Hàng Cố Gắng… Nhớ không?
lại. Dân làng chẳng có người nào dám mò đến đây
vì họ cho rằng thằng bé thành tinh mỗi năm vật Làm lính một ngày thằng nào cũng nhớ
vài tay già trong làng để trả thù cho mẹ nó… Có đứa cả đời giờ lại muốn quên
Nở khàn giọng: – Chuyện thật, chuyện thật Xoay giọt Cà Phê vòng Tăng Nhơn Phú
đấy, tôi không hiểu tại sao các anh không bị thằng Có bài học nào… lủi trốn Anh Em.
bé hành, có thể các anh là tù, là cái tận cùng của
mạng số. Các anh biết không mỗi đêm trên đường Trạch Gầm
ra đây với các anh, tôi vẫn van vái luôn mồm đó.
Ngọn lửa vẫn bập bùng, đêm vẫn cứ tàn, tôi
nhìn ra trong ngọn lửa nối nhảy múa hận thù.
Nguyễn Đức Trạch
_____________________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 282