Page 231 - index
P. 231

còn mang cấp bậc trung úy, đã chỉ huy Chi Đoàn         anh Trương Gia Lương, Huỳnh Văn Mỹ. Tôi rất
           2/3 TK, làm nỗ lực chính trong một trận chiến nổi      cảm động, vì dù mỗi người vẫn phải còn mang
           danh, đánh tan hơn một trung đoàn của Sư Đoàn          những vết  thương không lành được trong lòng,
           2 Sao Vàng CS,  khi bọn chúng chuẩn bị tấn công        nhưng tất cả vẫn còn giữ đầy hào khí của những
           với ý đồ chiếm lấy Căn cứ Không Quân Phù Cát,          người lính chiến, và nặng tình huynh đệ.
           nhằm  uy  hiếp  tỉnh  Bình  Định,  lợi  dụng  lúc  Sư     Trung Tá Hưng, sau hơn 9 năm 6 tháng bị đày
           Đoàn 22/BB, vừa mới hồi sinh sau trận Tân Cảnh,        đọa trong các nhà tù CS, ông trở về sum họp gia
           đang phải đối mặt với một lực lượng lớn Cộng           đình  vào  khoảng  gần  cuối  năm  1984.  Ngày
           quân  tại  chiến  trường  cam  go  Bắc  Bình  Định.    22.10.1996  đến Mỹ theo chương trình HO-44 và
           Cuộc phản công đánh phủ đầu tuyệt vời này theo         định cư tại Houston, Texas cùng vợ và năm đứa
           kế hoạch và dưới sự chỉ huy tài tình thao lược của     con. Bảy cháu lớn có gia đình còn ở lại Việt Nam.
           “Mãnh Sư” Trung Tá Nguyễn Mạnh Tường. TK               Được  nói  chuyện  vài  lần.  Mặc  dù  sau  này  sức
           Phó/TK Bình Định, tạo một chiến tích lẫy lừng          khỏe ông kém đi nhiều lắm, nhưng ông vẫn tâm
           ghi đậm nét son trong quân sử VNCH.                    tình khá lâu, có lúc ngậm ngùi, nhưng cũng có lúc
             Tháng 3/ 1975, trong cuộc di tản đẫm máu của         tôi nghe được tiếng ông cười, dễ thương độ lượng
           Quân Đoàn II theo TL. 7B, đã kéo theo sự sụp đổ        như ngày nào. Ông nhắc lại thời trận mạc, nhắc
           miền Nam, khi Lữ Đoàn II/KB bị Cộng quân bao           tới đơn vị chúng tôi, ông vẫn còn nhớ tên từng
           vây,  phục  kích  ,  gây  thiệt  hại  nặng  nề,  Đại  Tá   người trong anh em chúng tôi, và dừng lại xót xa
           Nguyễn Văn  Đồng,  Lữ  Đoàn Trưởng bị  bắt(?).         khi chúng tôi nhắc đến một người nào đã không
           Chỉ duy nhất Chi Đoàn 3/3 do Đại úy Nguyễn Văn         còn trên cõi đời này nữa. Ồng còn cười đùa, mỗi
           Hội chỉ huy đã anh dũng chiến đấu và đưa toàn bộ       lần  tôi  gọi  ông  là  Trung  Tá.  Ông  bảo,“bộ  bạn
           chiến  xa  về  tới  Nha  Trang,  nơi  tạm  thời  đặt   không  cho  tôi  được  làm  anh  của  bạn  nữa  hay
           BTL/QĐ II (di tản). Anh Hội đã rất xứng đáng khi       sao?” Từ hôm ấy, tôi gọi ông bằng anh Hưng.
           được Tướng Tư Lệnh Phạm Văn Phú tiếp đón và              Đầu năm 2012, khi biết mình bị ung thư yết
           gắn cấp bậc Thiếu Tá, tưởng thưởng công trạng          hầu trong thời kỳ không mấy hy vọng vào việc
           thật xuất sắc của anh. Và có lẽ đó là người sĩ quan    chữa trị, ông đã cùng bà về lại Việt Nam và ở lại
           cuối cùng được thăng cấp thiếu tá vào giờ thứ 25       đây gần một năm để vui cùng con cháu, mà ông
           của cuộc chiến.                                        nghĩ đó sẽ là cơ hội cuối cùng. Ông đã giấu tôi về
             Riêng Trung Tá Trần  Lý  Hưng, khi  bất  ngờ         căn bệnh hiểm nghèo.Tâm tình nhiều lần nhưng
           nhận lệnh di tản, ông đã can thiệp xin cho các em      ông chỉ bảo là tuổi già nên hơi mệt. Tôi hẹn sẽ
           Thiếu Sinh Quân được ưu tiên đi bằng máy bay,          sang thăm ông vào mùa đông 2013, nhân một dịp
           nhưng đến khi phi trường Cù Hanh gần như bị rối        đến  Mỹ.  Nhưng  cuộc  hẹn  đó  đã  không  thành.
           loạn, ông vẫn chưa nhận được một quyết định cụ         Ngày 2 tháng 7 năm ấy ông đã ra đi, để lại cho gia
           thể nào. Ông tập trung tất cả các em lại và đau        đình, bè bạn và tất cả những anh em đồng đội cũ
           buồn báo tin “ Pleiku di tản”, khuyên các em nên       lòng thương tiếc khôn nguôi.
           trở về với gia đình. Một số TSQ không có gia đình        Vẫn biết thế hệ những người lính ngày nào, giờ
           ở Pleiku, ông đã trực tiếp hướng dẫn, dìu dắt các      cũng đã đến lúc xếp hàng để chờ đến lượt mình
           em, vượt qua bao hiểm nguy chết chóc, nên có vài       trút bỏ, trả lại cho thế gian này một cuộc đời tạm
           nhóm  nhỏ  bị  thất  lạc,  nhưng  cuối  cùng  đã  về   bợ với đầy những vui buồn đắng cay, hào hùng
           đếnTrường TSQ/Vũng Tàu                                 vinh nhục; nhưng sự ra đi của những người như
             Sau ngày tan đàn xẻ nghé, mỗi người trôi dạt         Trung Tá Trần Lý Hưng đã thêm một lần nữa xác
           một phương, nhưng đều mang theo cùng một nỗi           tín  lời  một  bài  hát  rất  xưa  mà  Tướng  Douglas
           lòng và thân phận. Riêng tôi thì lưu lạc tận vùng      MacArthur đã dùng trong bài diễn văn đọc trước
           Bắc Âu xa xôi lạnh giá nên lại càng khó có cơ hội      Lưỡng viện Quốc Hội Hoa Kỳ, ngày ông rời quân
           để được gặp lại những anh em đồng đôi cũ ở Thiết       ngũ: “Những người lính già sẽ không bao giờ chết
           Đoàn 3/KB ngày nào, nhưng rồi tôi đã may mắn           mà chỉ mờ đi theo năm tháng - Old soldiers never
           liên lạc được với Trung Tá Trần Lý Hưng, và các        die, they just fade aways.”




                                                                                                               231

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   226   227   228   229   230   231   232   233   234   235   236