Page 234 - index
P. 234

ngờ mở ra một khung cảnh thật huy hoàng ngay             Đón nhau về, anh đưa em về Gio Linh, Cam
           trước mắt nó: cờ vàng của Việt Nam mình đang           Lộ, Đông Hà
           tung bay, bay cao trên thành phố Vancouver!              Sạch bóng thù, đồng hân hoan quân dân vui
             - Kìa!... cờ mình!                                     Vang câu hát tự do…”
             Tiếng anh Kỳ thật vui.
             Anh vẫn nhìn cờ mình phía trước. Anh nói với           Lá Quốc kỳ màu vàng ba sọc đỏ đã đi vào lịch
           nó. Anh nói với chính mình. Rồi anh lẵng lặng          sử bảo vệ Tổ Quốc như lời ca hùng hồn mà thắm
           trong niềm xúc động. Vịn lấy tay cầm ở cửa xe,         thiết tình cảm của dân tộc!
           anh  Kỳ  ngồi  thẳng  người  đến  phía  trước,  như      Hơn  ba  mươi  năm,  sau  ngày  Quốc  Hận  30
           muốn thấy rõ hơn, được gần hơn với cờ mình; như        tháng 4 năm 1975, những người tỵ nạn cộng sản
           muốn dấu nó, nước mắt ướt dài bên khóe mắt anh.        như anh Kỳ và nó lần đầu tiên được thấy cờ mình
             - Dạ! Cờ mình!...                                    bay cao trên cột cờ của thành phố Vancouver.
             Thằng Hai chỉ đáp lời anh được mấy tiếng ngắn          Cờ mình làm lòng người lưu vong bồi hồi xúc
           ngủi. Nó nghẹn lời, lặng người nhìn anh, nhìn cờ       động nhớ về quê hương!
           vàng: cờ mình!                                           Màu cờ vàng sáng hôm nay đã đưa thằng Hai
             Mấy  chữ  cờ  mình  nghe  thật  gần  gũi,  đầy       trở về thời còn học tiểu học, trước tháng tư năm
           thương yêu.                                            1975, trước khi quê hương của nó bị bọn cộng phỉ
             Cờ mình, âm vang reo vui khi đoàn người kinh         cưỡng chiếm. Nó còn nhớ những buổi sáng thứ
           hoàng chạy trốn giặc cộng bạo tàn, chợt thấy được      Hai, ngày chào cờ trong trường. Bộ đồng phục
           ánh cờ vàng phía trước. Trong tăm tối của đe dọa       mới hơn hết và giặt sạch hôm cuối tuần dành riêng
           chết chóc, ánh cờ vàng là bình minh của an bình.       cho Lễ Chào Cờ, cho nó thêm cảm giác long trọng
           Nhìn thấy cờ mình người ta an tâm như được gần         hơn. Từng khối học sinh vào hàng nghiêm trang
           kề người thân, sẽ che chở bảo bọc mình; niềm hân       trong sân trường, ngước nhìn lá cờ vàng uy dủng
           hoan, nỗi xúc động đã tìm được sự sống, thấy ánh       tung bay, nó đã cùng bạn học và thầy cô hát Quốc
           tự do.                                                 ca, với niềm tự hào, hãnh diện.
             Sáng nay có nắng, trời ấm áp.                          Cờ mình màu vàng với ba sọc đỏ dài thẳng tấp,
             Chưa đến giờ Chào Cờ, các bài hùng ca nối            nối liền lịch sử dựng nước và giữ nước của dân
           nhau, làm ấm thêm lòng người ly hương đang tề          tộc. Cờ mình thanh nhã nhưng thật uy nghi, mãi
           tựu bên dưới Quốc kỳ. Người vượt biên, vượt biển       mãi là Quốc Kỳ, là biểu tượng của tự do trong tâm
           mang theo lá cờ vàng là biểu tượng của tự do cùng      thức người Việt Nam. Màu cờ mình đẹp và sáng;
           những  bài  hùng  ca  bất  tử  như  Cờ  Ta  Bay  trên   ánh vàng rực rỡ trong nắng ấm và vẫn tươi sáng
           Quảng Trị Thân Yêu.                                    trong bầu trời u ám, như niềm tin và hy vọng nơi
                                                                  chính nghĩa.
             “Cờ bay. Cờ bay oai hùng trên thành phố thân           Trái  lại,  cờ  đỏ  sẩm  màu  máu  với  sao  vàng,
           yêu                                                    mang ý nghĩa lệ thuộc đảng cộng sản, đảng phái
             Vừa chiếm lại đêm qua bằng máu                       quốc tế. Hình ảnh cờ đỏ của bạo quyền cộng sản
             Cờ bay. Cờ bay tung trời ta về với quê hương         gợi nhắc đến xích xiềng của chế độ bạo tàn, đến
             Từng ngóng đợi quân ta tiến về                       tang thương chết chóc từ những đêm đấu tố man
             Ta  ôm nhau mắt  lệ nghẹn ngào quì  hôn đất          rợ đến các cuộc thảm sát dân lành như trong Tết
           thân yêu                                               Mậu Thân năm 1968. Cờ máu là hiện diện của thứ
             Quảng Trị ơi, chào quê hương giải phóng              "nhà nước" bạo ngược, của loại đảng cướp mang
             Hồi sinh rồi này mẹ này em                           mặt nạ chính quyền; để thống trị dân tộc, để cướp
             Vui hôm nay qua đêm đen tìm thấy ánh mặt trời        giết dân lành, để phục vụ cho quyền lợi của đảng
             Đi lên. Đi lên trên hoang tàn ta xây dựng ngày       cùng những kẻ xưng danh là cộng sản.
           mai                                                      Bộ mặt thật bán nước của cái gọi là "nhà nước"
             Nhà vươn lên người vươn lên                          ở Việt Nam ngày càng phơi bày rõ ra!
             Quân bên dân xây tin yêu đời mới                       Ngày nay, đại nạn Bắc thuộc đã là sự thật!




                                                                                                               234

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   229   230   231   232   233   234   235   236   237   238   239