Page 62 - index
P. 62
trên đôi chân của mình dù xác thân đã mang đầy
thương tích. Bạn của anh không hề bi quan, không Buồn cho tao, cho những thằng đang mất mát
hề yếm thế. Họ đang đặt trọng trách lên vai lớp Trong cuộc đời, trong nếp sống phù du,
trẻ, bầy em cháu sẽ thay thế họ dựng lại quê Trôi khỏi vòng tay bao mơ uớc xán lạn
hương. Nhưng, nỗi sầu, không bao giờ vơi cạn
Và anh cũng không muốn bài viết bị dừng lại Là sẽ mất mày, đã không còn được bao lâu thấy
nơi đây ... mặt........
Long Trà 334 Nhớ ngày nào....
Bên góc nhỏ Đào viên,
Mày gỡ xuống, khúc cù lẳng bên chân
Đặt lên bàn, bên chén ruợu nồng hơi men chiến
hữu,
Nốc cạn ly, chỉ 1 hơi, là tuốt luốt
Nhớ Thằng Bạn Cũ... 1 tiếng khà, 1 tiếng chửi thề khoái trá thốt trên
môi....
Mả pà mày, thân to như chú gấu
Mặt mũi ngầu, gịong nói cất oang oang....
Trái ngược lại, bản tính vốn thiện lương
Mày đi hoang, như cục đất, như 1 con chó ốm
hiền khô....
Bạn bè đến, mày im lìm nhắm mắt,
Như dỗi hờn, như tức tưởi hờn đau,
Sơn Bạt mạng, mang niềm băn khoăn của anh
em tới,
Với thằng Đình, nhà quê từng ngọn tóc..
Bạn thân mày, đã ngậm ngùi đứng chết trân...
Tao có nhắn, ghé tai mày nói nhỏ
Nhớ Trần Văn Minh (Đình 8/20/2016; Minh Hắc xì dầu, luôn nhớ, mang trong tim "anh Sáu"
9/20/2016, còn lại mình tao 7676). ngầu...
Mày chỉ lay động, 1 chút những ngón tay....
Hôm qua,
Tao có về Thôi thì, chút tình lưu lại ngày dương thế
Bên giòng sông cũ, Khúc ca vui (hay buồn?), cùng dùng đũa gõ nhịp
Nghe gió thoảng khúc ca buồn.... trên chân gỗ
Ngồi trầm tư bên cành cây mục ruỗng Cùng nốc cạn 1 hơi, men ruợu mốc
Nhớ tới mày, nhớ thằng bạn cũ cô đơn, Có nhớ anh em, thì hãy cười vang lên nhé
Bên bờ, dốc vực của tử biệt sinh ly,
Vài trăm dặm, nghĩa gì đâu đường xa vạn lý Và vẫn mãi, mang theo về bên kia thế giới
Mà sao hoài vẫn buớc mãi không ngơi Mảnh khăn xanh, mang tên tuổi ngạo đời:
Không đuợc 1 lần ghé thăm mày đang hấp hối, Bất Khuất....
Bên giường bệnh, mang kiếp sống thảo mộc tầm
vu HXD
62
Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX