Page 302 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 302

hiu hắt này sẽ còn in đậm trong tôi rất rõ
                                                                ràng mỗi khi nhớ lại.
                                                                Xin  được mượn  lời  bài hát  Truy Điệu của
                                                                Nhạc Sĩ Anh Bằng** để kết thúc câu chuyện
                                                                buồn này:
                                                                “Hỡi  bé  thơ  ơi,  sao  vội  lìa  đời  khi  tuổi  còn
                                                                tươi, khi tuổi còn xanh.
                                                                Tiếng hát ngây thơ bên trường ngày nào
                                                                Bây giờ còn đâu khi đạn thù rơi.
               chợ ở thôn quê vì ở đây chợ nhóm rất sớm.        Hỡi bé thơ ơi, sao vội bỏ thầy, bỏ mẹ, bỏ cha,
               Khi đi bộ dọc theo những dãy nhà hai bên         bỏ bạn, bỏ em.
               quốc lộ và  những  dãy  phố  chợ; cứ  cách 1     Hỡi bé thơ ơi, em tội tình gì, sao vội bỏ đi, em
               hay 2 nhà hay có khi là những ngôi nhà liên      lại bỏ đi.
               tiếp, nhà nào cũng có 1 đến 2 chiếc quách*;      Thầy  còn  giảng  bài  tình  thương  trong  lớp.
               lòng  chúng  tôi  không  khỏi  ngậm  ngùi,       Bạn  bè  còn  ngồi  chăm  chỉ  lắng  nghe.
               thương xót khi nhìn thấy những chiếc quan        Sao  em  nỡ  bỏ  mái  trường  ngày  xưa
               tài  bé  nhỏ  nằm  kế  bên  những  ngọn  nến     Lưu luyến vĩnh viễn ra đi”…

               trắng  và  những  ngọn  đèn  dầu  hiu  hắt,      Sao Ly
               chung  quanh  vắng  lạnh  không  có  một  ai.
               Thỉnh thoảng vài nhà cũng có cha mẹ ngồi         * quan tài nhỏ cho trẻ em gọi là cái quách.
               bên cạnh quan tài nức nở khóc cho những           **có  thể  tìm  hiểu  thêm  chi  tiết  biến  cố  này
               đứa con thơ dại của mình, cảnh người đầu         (9/3/1974) trên website hay trong báo điện tử
               bạc  tiễn  kẻ  đầu  xanh  tạo  nên  một  khung   http://vietnamsaigon75.blogspot.com/2013/02

               cảnh  bi  thương,  ai  oán.  Những  hình  ảnh
               đau buồn này đã khiến cho lòng chúng tôi
               cảm  thấy  nghẹn  ngào,  đau  xót.  Chúng  tôi     ...
               lặng lẽ đi về trại, không còn tâm trí đi dạo       Nắng hạ đến lá me rơi như khóc
               chợ nữa.                                           Sài gòn mất tên, tên em không mất
                                                                  Nơi tha hương anh lật đật đổi tên
               Sáng  sớm  hôm  sau  mọi  người  được  lệnh        Em không tin anh muốn xóa tình thâm
               nhổ trại về nhà sớm hơn dự liệu vì chuyện          Quên gia phả?
                                                                  Đành chịu thôi, cũng được!
               thương  tâm  đã  xảy  ra  trưa  hôm  qua  ở        Nhưng không lẽ, chối cội nguồn dân tộc
               Trường Tiểu Học Cai Lậy, hơn nữa nếu có ở          Mang trong ta huyết thống giống Lạc
               lại cắm trại tiếp tục thì cũng chẳng vui vẻ gì     Long
               hơn.                                              Mình hân hoan với tên mẹ đẻ cha sanh
               Và có lẽ… đây là một chuyến cắm trại buồn          Trăm năm lẻ cho tròn mối duyên nợ
                                                                  Lúc khốn khó không tủi hờn đổi họ
               nhất trong cuộc đời Hướng Đạo của chúng            Khi sang giàu chẳng vênh váo thay tên
               tôi.    Những  hình  ảnh  về  thảm  cảnh  trong    Ta tự hào mãi mãi người Việt Nam.
               sân  trường,  những  quan  tài  bé  nhỏ  buồn      ...
                                                                  TTAH


                  300
   297   298   299   300   301   302   303   304   305   306   307