Page 376 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 376
ngồi xuống ghế đối diện, không chờ hỏi đã
lên tiếng trước.
- Tao hỏi cầu may một Đại úy. Ổng cho
biết mày đang làm xếp hậu trạm. Rồi lính của
mày chỉ tao qua đây. Thật là bất ngờ!
Câu chuyện hàn huyên đưa chúng tôi trở lại
thời lạng xe, cua đào hồi còn ở trung học rồi
những buồn, vui quân trường, sau cùng là
thực tại không có gì sáng sủa vì…
- Tụi tao như rắn không đầu. Hiện giờ
đang lo bảo vệ Bộ Chỉ Huy tiền phương của
Quán cà phê là khoảng sân của ngôi biệt thự Sư Đoàn. Đại Đội Trinh Sát coi như xóa sổ.
khá bề thế, kiểu nhà mát của các villa Pháp, Trung Đoàn 5 bây giờ cũng đang kẹt cứng.
nằm ngay cạnh hậu trạm của liên đoàn. Xế Nghe nói cánh Biệt Động Quân của mày cũng
trưa, quán vắng nên vị chủ nhân kiêm nhân đụng nặng suốt hơn hai tuần nay.
viên phục vụ vui vẻ ngồi lại trò chuyện với
khách. Khi được hỏi vì sao còn ở lại thì người Tôi gật đầu kể cho bạn nghe về những gì
trung niên có dáng dấp rất nghệ sĩ cho biết mình biết được. Tinh thần thì vẫn còn nhưng
ông là một doanh nhân, ở lại một mình, còn phương tiện thì nghèo đến mức cùng cực.
vợ con đã ra Đà Nẵng từ mấy hôm trước. Địch đang ở thế mạnh. Chiếm đâu, giữ đó.
- Tôi không có gì để lo sợ cả. Nếu không Còn mình thì chỉ thụ động phòng thủ, hay tấn
thì đã vọt mất rồi. Quán cà phê là để bà vợ tôi công mà không có kết quả. Đạn dược nhỏ
có việc gì đó để làm cho vui. Thu nhập không giọt. Dân chơi mà chỉ có tiền lẻ để xài.
thành vấn đề, mặc dù công sức và tiền bạc bỏ
ra cho ngôi vườn này cũng khá nhiều. Thật là trớ trêu. Tôi nhìn Tuấn, rồi chạnh nghĩ
Tôi im lặng đảo mắt nhìn quanh. Đúng như đến những bạn bè cùng lớp, những đồng đội
lời ông nói. Quán đẹp là nhờ sự sắp xếp và cùng khóa ở Đồng Đế. Mới đó mà đã gần 3
bày biện cây kiểng: sạch sẽ và ngăn nắp. năm. Kẻ còn, người mất. Và giờ này chỉ có
Quầy thâu ngân là một mái tranh thấp treo hai đứa ngồi bên ly cà phê nhắc chuyện xưa
đèn và giỏ hoa. Dàn Akai nằm ngay trên để buồn cho thực tại. Khi từ giã nhau, sau cái
quầy, cạnh tủ kiếng nhỏ bày bán thuốc lá. bắt tay chỉ là lời chúc lành cho những ngày vô
Quán có phong thái “Thạch Thảo“ đúng như định sắp tới.
tên gọi. Thấy tôi trầm ngâm, người chủ nhân
đứng dậy đi vào nhà. Tiếng nhạc Paul Mauriat Đêm - Dài vô tận! Thị xã im lìm trong
dìu dặt vọng lại từ hai chiếc loa đặt trên tam cảnh nhá nhem của phố phường thiếu điện.
cấp dẫn lên cửa chính. Không khí im lắng Nặng nề và căng thẳng, không có chút sinh
trong màu nắng nhạt làm tôi chợt nhận ra khí ngoại trừ tiếng quân xa qua lại đó đây và
cuộc chiến đang đến hồi quyết liệt ngoài kia tiếng pháo rời rạc, có vẻ như thăm dò của đôi
bỗng nhiên ngưng hẳn tiếng súng từ lúc nào bên. Sinh hoạt hậu trạm vẫn chỉ là những
không biết. Phút an bình tạm thời của một công việc thường lệ của bố trí, gác đêm trong
ngày chúa nhựt, hay là sự im lặng ngộp thở tình trạng sẵn sàng ứng chiến lẫn tác chiến.
của cơn bão đang dần đến? Im lặng lạ thường. Cảm giác như nghẹt thở.
- Đang tìm hứng để làm thơ phải không?
Tôi quay lại, mừng rỡ nhận ra Đỗ Văn Tuấn, Thứ Hai, 24-03-1975.
bạn học kiêm đồng đội quân trường. Tuấn Đêm về sáng...
374