Page 77 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 77

Đào Văn Bình:





               ... sao thê thảm quá!!!                            Dạ Ngân:

                                                                Người sang đâu hết?

                     tưởng đầu tiên hiện ra trong cái óc cùn
               Ý                                                  T
                    lụt của lão già xấp xỉ 7 bó sau khi đọc
                                                                      hế hệ có học thời  xưa, rất  nhiều người
                    vài nhận xét của tác giả Đào Văn Bình ở
               bài này là: "PHÚ QUÝ GIẬT LÙI ".                       sang. Học và đọc, tự nghiệm và tự luận,
                                                                      viết hay nói hay. Nhìn dáng họ, cách họ
                         Cũng dễ hiểu thôi, bọn vẹm đực vẹm     nghĩ và lời họ nói, cả đến khóe cười của họ
               cái vốn dĩ xuất thân từ chốn bùn lầy nước        cũng  tao  nhã,  mực  thước.  Tây  học  mà.  Văn
               đọng. Cả đời chúng nó quanh quẩn trong lũy       hóa  Pháp  thời  ấy,  đầy  sức  quyến  rũ.  Không
               tre xanh & cái ao làng thì làm sao biết được     dưng mà họ rùng rùng đi theo Việt Minh. Bây
               ngoài  kia  non  cao  đất  dày,  trời  xanh  mây   giờ nhiều người cho rằng do họ cả tin, ngây
               rộng.  Chúng  nó  chỉ  là  thứ  ếch  ngồi  đáy   ngô. Thiển nghĩ, nói vậy là nói lấy được, thời
               giếng. Nay chó nhảy bàn độc nên chúng mới        vận, vận nước và vận hội, số ít thì ta còn có
               phái sinh ra thứ tiếng nói, ngôn ngữ thớ lợ      thể nghĩ thế nọ thế kia, khi đa số nhập cuộc,
               quê mùa cục mịch ấy chớ. Giả như có ai đó        quả nhiên có cả một lớp người dấn thân sang
               xâm mình lên tiếng sửa đổi. Chúng nhào vào       trọng.
               bề hội đồng. Nâng quan điểm chính trị giai
               cấp. Coi như đời tàn.                            Thế  hệ  con  cái  họ,  sinh  trưởng  trong  chiến
                       Chi bằng mũ ni che tai. Về nhà vác đầu   tranh nối tiếp chiến tranh, bộ gien của những
               gối cà khịa còn cảm thấy có tí yêu đời. Cùng     ông bố giàu học thức có thể chỉ đủ làm xương
                                                                làm  cốt.  Những  đứa  con  ấy  cũng  phải  thừa
               lắm lại như cụ Cố Hồng: "Biết rồi ! Khổ lắm !    nhận  rằng  họ  không  thể  nào  như  cha  ông
               Nói Mãi....."                                    được. Bảo Ninh không dám so mình với cha,
                        Tất cả có thể gom bi vào một nhẽ: Giáo   nhà  ngôn  ngữ  Hoàng  Tuệ.  Giáo  sư  Nguyễn
               Dục.  Chúng  nó  coi  như  đẻ  ra  cái  nền  Giáo   Văn  Huy  rợp  mát  bởi  cái  bóng  cả  của  bộ
               Dục gọi là XHCN chỉ là mớ chữ nghĩa hổ lốn.      trưởng Nguyễn Văn Huyên.
               Phong tặng cho nhau bằng nọ, cấp kia chỉ để      Ai, ai là con cháu của Tạ Quang Bửu có thể
               dọa thiên hạ chứ thực tế chỉ là những con        vượt  được  ông?  Nguyễn  Kiến  Giang  bị  oan
               robot, zombies thời đại.                         khiên tù án, cách ông ngồi nghiệm suy giống
                      Hết rồi thời đại của trai thanh gái lịch Hà   một bức tượng điêu khắc.
               thành mà thay vào đó là một thứ giáo dục         Nguyễn Khắc Viện thì viết lách nghĩ ngợi cho
               hạ cấp của kẻ ăn xổi ở thì. Quen giành giật      đến cuối đời và rồi đi nhẹ như một ngọn bấc.
               khoe khoang mà chẳng được cái tích sự gì.        Còn  rất  nhiều  đơn  cử  khác,  trăn  trở,  khắc
                                                                khoải mà vẫn không đánh mất niềm kiêu hãnh
               MƯA NGUỒN                                        lẫm liệt của người sang.


                                                                                                       075
   72   73   74   75   76   77   78   79   80   81   82