Page 215 - ĐSBK 2023 - KỶ NIỆM 50 NĂM
P. 215

Mọi người kéo ghế ngồi vào bàn trước đĩa           ”Trước  khi  đi  ngủ,  vợ  tôi  có  dặn  là  bả
               trứng gà còn nghi ngút khói.                       ‘nằm’ bên phải nghe và tôi ráng ghi nhớ
               Có  Dù  chợt  lên  tiếng:  “Tôi  xin  lỗi  mọi     nhưng  vì hơi  quá  chén,  tôi  lại  tưởng  bả
               người cho tôi kể một câu chuyện...”.               nói ‘phòng’ bên phải nên tôi mới bước vô.
               Mười  sáu  con  mắt  ngước  lên  chờ  nghe.        Vừa  mới  tắt đèn  thì  có  tiếng  la  của  phụ
               Thời  gian  gần  đâycó  nhiều  “fan”  thích        nữ,  tôi  hết  hồn  mà  tỉnh  hẳn  rượu,  ba
               nghe nó kể chuyện.  Gương mặt Có Dù lúc            chân bốn cẳng chạy qua phòng mình. Thú
               thì gian tà khi thì ngây ngô chất phác. Nó         thật  với  quý  vị,  cả  đêm  tôi  ngủ  không
               kể  chuyện  ngày  xưa  với  giọng  điệu  thật      được vì mặc cảm tội lỗi này”.
               thà  quê mùa  mà nhìn vào  gương mặt  cô           Từng đợt hỏi cung bắt đầu:
               hồn của nó thì không ai kềm  được tiếng            “Sao chị Ánh, khi ảnh vô phòng rồi tắt đèn
               cười.  Nó mà bi bô kể về những cuộc tình           thì tâm trạng của chị lúc đó ra sao? Khoái
               thời trai trẻ vụng dại thì hẳn ai cũng nghĩ        hé?” vợ Xương ranh mãnh khai thác.
               rằng nó chưa trưởng thành lắm, mặc dầu             Bẽn lẽn, e thẹn, mặt đỏ bừng chị Ánh đáp:
               nó đeo 1 bông mai của một binh chủng dữ            “Trời ơi, tui sợ thấy mồ hà. Thấy ổng vô
               dằn.  Nhưng xét ra, nó còn hơn hẳn Ngọc            phòng,  mình  đã  la  lên  ‘anh  Có  vô  lộn
                                                                  phòng  rồi!’  mà  ổng  vẫn  tắt  đèn  khiến
               33  (thằng  này  vùa  mù  vừa  điếc  lẫn  câm      mình đâm hoảng”.
               khi  đối  diện  phái  đẹp.    Mỡ  dâng  đến        Vẫn là giọng của chị Xương:
               miệng mà nó không biết hưởng!)                     “Lúc đó mà anh Có chui vô mền chị chắc
               “Kể  đi  mậy,  có  chuyện  gì  mới  không?”        vui lắm ha.  ‘Em yêu, em có mệt không ‘
               chúng tôi nhao nhao thúc giục hắn.                 cộng  hưởng  thêm  đôi  cánh  tay  vuốt  ve
               Tự nhiên giọng thằng Có trở nên cà lăm,            khắp trên người, nhột quá he...”
               gương  mặt  biến  đổi  với  vẻ  sợ  sệt,  lúng     Bạn thử tưởng tượng đi, một vở hài kịch
               túng... Nó nói:                                    hy hữu được tạo dựng bởi hai mái đầu bạc
               “Tối qua lúc các anh chị vào phòng ngủ,            trong  gia  đình  BK  khiến  căn  phòng  như
               tôi có lỡ vô lộn phòng của chị suôi... ”           muốn  vỡ  tung  trước  những  tràng  cười
               Tôi tự hỏi:                                        nghiêng ngả của 7 con người.
               “Cái gì? Có nghe lầm không đây?”.                  Chị Ánh trả lời:
               Hết nhìn Có, chúng tôi ngó qua chị Nguyệt          “Thôi  đi  bà!  Tui  chỉ  nghĩ  đến  chồng  tui
               (vợ  Ánh  Võ)  và  thấy  chị  bẽn  lẽn,  gương     thôi”.
               mặt đỏ bừng, cúi đầu e thẹn.                       Tôi  hỏi  Ánh:  “Chị  Có  thì  mệt  nên  đi  ngủ
               Miệng thằng Có lắp bắp, run run thề thốt:          sớm rồi, còn mày ở đâu?”
               “Tôi xin thề rằng tôi không có làm gì bậy          Ánh  đáp:  “Lúc  đó  tao  đang  làm  vệ  sinh
               bạ cả, quý vị hãy tin tôi đi!”.                    nên không biết”.
               Tôi bèn châm dầu cho lửa cháy bùng lên             Dường như Có Dù không chịu nổi áp lực
               để phá nó cho vui:                                 của buổi hỏi cung nên phải xuống nước để
               “Mặt  mày  gian  như  vậy  ai  mà  tin.  Thấy      kết thúc:
               chị suôi đẹp gái mày tính thả dê hả mậy?            “Tao xin lỗi mày nghe Ánh. Tôi xin lỗi chị
               Thằng quỷ!!!”                                      nha chị Ánh. Vì sơ ý và hơi say mà tôi đã
               Có Dù tiếp tục câu chuyện:                         gây nên chuyện...”



                                                            2023
                                                             213
   210   211   212   213   214   215   216   217   218   219   220