Page 228 - ĐSBK 2023 - KỶ NIỆM 50 NĂM
P. 228

Đặt  bút  ký  đòi  tiền  an  sinh  xã  hội  mới    Thừa cơ hội, nó tự ý ký phép gia hạn, tự
               cảm nhận mình không còn trẻ nữa. Phải              thưởng cho mình rồi tà tà trình diện đơn
               chăng vì mưu sinh, vật lộn với miếng ăn            vị... trễ.
               hằng  ngày  mà  đã  quên  đi  bảy  bó  đến
               nơi rồi.                                           Ngày  đầu  vừa  gặp  Trưởng  Phòng  1
                                                                  Tiểu Khu đã bị lên lớp một trận: “ Chuẩn
               Cuộc sống tha phương nhiều vất vả khó              Úy mới ra trường mà đã ba gai...Cậu về
               khăn hơn nửa đời người nhưng tâm hồn               tiểu đoàn nầy, hậu cứ ở Bò Ót “.
               lúc nào cũng thanh thản; ít khi giật mình          Nó chưa kịp giải bày tâm sự, ca bài con
               thức  giấc  nửa  đêm,  lo  lắng  những  khi        cá  nhưng  ông  ta  đã  bỏ  ra  ngoài.    Thi
               chó sủa, tiếng gõ cửa giữa đêm khuya               hành trước, khiếu nại sau.  Bài học đầu
               như hồi còn ở quê nhà.  Gần 40 năm đi              tiên  của  huynh  trưởng  ở  quân  trường
               cày, món nợ của một công dân Mẽo gốc               ngày nào dược áp dụng ngay cái thuở
               Mít đã trả xong; nhưng còn quê nhà thì             ban đầu nhận đơn vị.
               sao? Chưa đầy ba tuổi lính đã lãnh hơn             Hậu cứ chỉ là cái đồn nghĩa quân không
               ba mùa thu tù đày! Tâm trạng vẫn còn               hơn không kém.  Không biết mỗi lần tiểu
               lấn cấn một điều gì chưa tròn bổn phận.            đoàn  về  dưỡng  quân,  bao  nhiêu  lính
               Cuộc đời lên voi xuống chó in đậm trong            được  nhét  vào  đó?  Sĩ  Quan  Trưởng
               ký ức cái quá khứ thuở ban đâu nhiều               Ban  1  Tiểu  Đoàn    không  còn  đủ  kiên
               kỷ niệm khó quên những khi gặp lại cố              nhẫn chờ đợi nó để đưa vào trình diện
               nhân, bè bạn.  Trong cái lứa tuổi chiều            tiểu đoàn nơi đóng quân nên bấy giờ nó
               tàn, “down to the hill” nầy liệu có còn đủ         phải đối mặt  với vấn  đề  một mình  một
               sức chung vai sát cánh một dịp nào đó              ngựa tự túc lên đường.  Liệu có an toàn
               với anh em  đồng  đội.    Không dám mơ             đến  nơi  đến  chốn?  Âu  cũng  là  cái  giá
               tưởng đến đội đá lấp trời, chỉ mong sao            phải trả cho sự trễ nải.
               một chút tình huynh đệ chi binh , san sẻ           Đến  Núi  Sập  trời    đã  xế  chiều,  nước
               hạn hẹp của một cánh chim lạc bầy Bất              ngập  lênh  láng;  không  có  phương  tiện
               Khuất.                                             giao thông đường bộ mùa nầy.  Nó bắt
               Nhớ lại 50 năm trước, chưa kịp chia tay            đầu lo lắng, tiến thoái lưỡng nan. Nhìn
               bằng  hữu  khi  rời  trường  mẹ,  chưa  kịp        chiếc  tác-  ráng  đưa  khách  cuối  cùng
               khoe khoang cái quai chảo vàng chói đã             trong ngày là phương tiện duy nhất mà
               vội thay áo tang, một người thân trong             ngao ngán.  Con đò toàn là khách bán
               gia  đình  ra  đi  không  hẹn  ngày  trở  lại.     buôn đàn bà, kể cả lái đò vượt làn nước


                                                            2023
                                                            226
   223   224   225   226   227   228   229   230   231   232   233