Page 225 - ĐSBK 2023 - KỶ NIỆM 50 NĂM
P. 225

Bà Lé mím môi lại nói:                            Ông  lãnh  tụ  đau  đớn    thở  dài.  Ông
                       - Khi  đó eng cũng lung tung, dòm          nói thầm cho riêng ông nghe:
               ngó  nọ  kia,  eng  tưởng tui  mù mắt  không              -Chinh phục được một mụ nhà quê
               biết hê răng? (hay sao).                           còn khó hơn chinh phục một đế quốc. Bọn
               Eng còn dớ (nhớ) mụ Lụa không?                     tư sản phản động nói không sai.

                       - Mụ Lụa bi chừ ra răng? Lấy ai ?                 Vẻ buồn bã hiện rõ trên mặt ông lãnh
               Con cái ra răng? (Mụ Lụa bây giờ ra sao?           tụ.  Trầm  ngâm    một lúc, ông dịu  dàng hỏi
               Lấy ai ? Con cái ra sao?)                          bà: “Rứa thì thằng con út của mụ bi chừ
                                                                  mần chi?”
                       Bà  Lé  quắc  mắt,  có  tia  ghen  tuông
               giận  hờn  trong  cái  nhìn.  Nghiến  răng  mà            -Hắn  đang  phấn  đấu  để  được  vô
               nói:                                               đoàn, vô đảng. Eng có cách chi giúp hắn
                       -Mụ  nớ  lấy  ông  xạ.  Bán  buôn  giàu    không?
               có, con cái thành công, hạnh phúc lắm. Eng                Ông  lãnh  tụ  nhún  vai,  thở  dài,  rồi
               có tiếc không? Còn mụ Bông, thì cả gia đình        nhìn bà, nói giọng thì thầm, thành thật:
               chạy giặc, bị Việt cộng pháo kích chết trên               -Thôi, thôi, mụ về nói với hắn đừng
               đại  lộ  kinh  hoàng  đó.  Eng  nghe  có  sướng    có dại mà ăn thêm phân gà nữa!
               không?
                       Ông  lãnh  tụ  im  lặng,  mắt  thoáng             Bà Lé tròn mắt ra nhìn, không hiểu
               buồn. Bà Lé bồi thêm:                              ông lãnh tụ muốn nói gì.
                       -Tui  nghe  thiên  hạ  đồn  rằng,  eng
               đã ép uổng cả chị hoa khôi Gia Long ngày                  Chín  năm  sau,  khi  ông  lãnh  tụ  hấp
               xưa làm vợ bé, bỏ cả mụ vợ nhà quê.  Bây           hối, người nhà ghé tai nghe lời trăn trối cuối
               chừ còn tò te với con đào cải lương nữa,           cùng của ông, chỉ nghe lời thì thào rất nhỏ:
               phải không? Đào hoa cho lắm hí.                    “Lé ơi”. Cả nhà không hiểu ông muốn nói
                                                                  gì. Ông tắt thở và thọ 78 tuổi.
                       - Thôi mà mụ. Dù cho có cả ngàn
               tiên nga bên mình, tui cũng không hết cái
               đau vì bị bọ (bố) của mụ từ chối đuổi đi.                  TRÀM CÀ MAU
               Mụ có còn thương tui không?

                       -  Hứ  !  Thương  cái  xương  không                Mùa thu 2005
               còn. Tra hết trơn rồi, nói chi chuyện ốt dột.
               Con cháu chúng cười cho thúi trốt.                        (Xin đừng ai tự nhận là hậu duệ của
               ( Hứ ! Thương cái xương không còn. Già hết         Bà Lé mà nổi giận).
               cả  rồi,  nói  chi  chuyện  xấu  hổ.  Con  cháu
               chúng cười cho thối đầu).


                  Ba thứ giá trị nhất trong cuộc đời:
                                lòng từ bi, lòng biết ơn, tính hài hước.


                 Ba thứ xác định một con người:


                                       lương thiện, lao động, trung thực.

                  Ba thứ không được để mất:
                                       sự bình tĩnh, hy vọng, danh dự.


                                                           2023

                                                            223
   220   221   222   223   224   225   226   227   228   229   230