Page 23 - BẢN TIN CƯ AN TƯ NGUY - SỐ 1
P. 23

23
                                                                            Quanh năm lao khổ nhục hình
                                                                      Quân dữ không một chút tình đồng-hương
                                                                            Cùm gông đánh đập là thường
                                                                         Ra khỏi “kỷ-luật” chỉ còn … bò lê!
                                                                               Chết càng ô-nhục ê-chề
                                                                         Chiếc hòm gỗ tạp, xác về đất hoang
                                                                            Có khi không một nén nhang
                                                                        “Bát cơm quả trứng” lại càng khó hơn
                                                                               Bạn tù lặng-lẽ đem chôn
                                                                       Trước sau không được để hơn một ngày
                   Vĩnh Biệt Bạn Già!
                                                                            Không bằng thân xác ăn mày
            Hình: Cựu Đại Úy Thiết Kỵ Phạm Quang Lãng                      Áo quần tẩn-liệm sơ-sài qua loa!
                                                                              Thân-nhân xa tít quê nhà
                                ♥♥                                     Vẫn được thông báo: “khỏe và bình-an”!

                                                                            Khi hay, không được thở than
                     Xưa kia từng cưỡi chiến xa
                Quanh năm chiến-đấu, bạn ta oai-hùng                     Nếu muốn thiêu cốt để mang tro về
                    Đẹp trai, bay bướm, trẻ trung                            Hoang-mang bia mộ tên đề
                Đại úy Thíết-Kỵ người hùng Mũ Đen                     Ngả-nghiêng mục nát, sơn nhòe nước sơn
                      Kính đàn anh, quý đàn em                                Gió mưa, chữ mất chữ còn
              Biết yêu thương lính; biết xem trọng người             Quê-hương bản-quán: chữ mòn chữ không!
                     Khi yêu, yêu cũng tuyệt vời                           Tháng ngày nhắm mắt cuối cùng
                 Hậu-phương em gái một thời mê-ly                  Năm chết sai, đúng được chừng bao nhiêu? (%)
                    Yêu nhiều nhưng chẳng hề si                              Gia-đình đành phải tin theo
                  Đã là lính chiến phải “lì” mới oai!                     Dù sai, dù đúng, cũng treo ảnh thờ
                   Quân-phong quân-kỷ không sai                              Biết ai nhân-chứng bây giờ
                  Riêng tư tình-cảm thì ai cũng cần                          Đã thua là thiệt, đã mờ là lu
                    Người Hùng phải có giai nhân                                         ֎
                 Như Trời Đất có mùa Xuân mùa Hè                              Bài thơ càng viết càng dài
                      Nữ sinh chúm-chím đi về                          Chuyện tù Cộng-sản kể hoài khó ngưng
                 Anh trai có trái tim chì cũng … rung                       Mặt phù, chân nặng, mắt sưng
                   Cao- nguyên đồi núi chập-trùng                        Mùa đông buốt giá lên rừng đốn cây
                  Nơi anh có mặt là vùng hiểm nguy                           Run-run rách-rưới thân gầy
                     Xông pha thỏa chí nam-nhi                            Bước đi xiêu vẹo bên này, bên kia
                Từ ngày mãn khóa tới khi đường cùng                            Bờm-sờm đầu tóc râu ria
                                 ֎                                        Chết vì cây đổ gãy lìa xương vai!
                      Trong tù anh vẫn bền gan                                Đất nông lấp vội hình hài
                Giữ-gìn nhân-cách sĩ-quan Cộng-Hòa                        Mồ cao vài tấc bên ngoài trại giam
                      Vẫn tình đồng-đội thật thà                            Cùng là dòng máu Việt-Nam
                 Anh chia xẻ bớt miếng quà tới thăm                      Mà sao Cộng-sản dã man lạ thường!
                    Cho người kiệt sức khó khăn                                          ֎
                  Ốm đau thìa sữa, chỗ nằm lo toan                            Cả toán vẫn phải lên rừng
                       Vệ-sinh đi lại không gần                         “Chỉ-tiêu” chưa đủ thì đừng nghỉ ngơi
                   Đưa tay dìu dắt, giúp phần ủi an                          Mùa Hè nắng cháy da người
                      Cơm tù chó cũng ngại ăn                              Lên non đập đá tảng, rơi vỡ đầu!
               Sắn khoai là chính, gạo gần như không!                         Xe chúng chở đá đi đâu?
                    Rau hư, mắm thối nấu chung                           Tù không biết được đuôi đầu ra sao
            Muỗng canh … “toàn quốc” đắng lòng tù binh                        Cây khô vì ngọn gió Lào


                                           Bản Tin Sinh Hoạt Cư An Tư Nguy Số 1
   18   19   20   21   22   23   24   25   26   27   28