Page 24 - BẢN TIN CƯ AN TƯ NGUY - SỐ 1
P. 24
24
Tù đói thì uống nước vào thay ngô Mưu sâu chúng giết lần mòn
Mồ-hôi-muối đẫm áo tù Chờ khi “tiến bộ”, chẳng còn một ai!
Mắt cay vị mặn tai ù không nghe Hết tù trong lại tù ngoài
Nắng lửa không mái lều che Làm thân chiến bại: đêm dài âu-lo
Trên đầu chỉ chiếc nón mê tự làm Vật-vờ bữa đói bữa no
Ốm đau chưa chắc được nằm Tạm là sinh-kế, bù cho đắng lòng
Phải làm “việc nhẹ”: đào hầm, đào ao Kéo dài ngày tháng long-đong
Mưa rừng miền Bắc! Ôi chao! Đời không còn thấy màu hồng, màu xanh
Thấm vào da thịt như dao cắt lòng Áo cơm quanh-quẩn, quẩn-quanh
Mùa Đông lội xuống cánh đồng Xa cơ thất-thế đời đành … trăng lu!
Hai chân buốt tựa vô thùng cà-rem! ֎
Gò lưng kéo chiếc bừa đen Sớm nay dày đặc sương mù
Một sau, hai trước lấm lem thân gầy Nhân-gian thầm hiểu mùa Thu sắp tàn
Ấm no không ở chốn này Chiều qua một chiếc xe tang
Khổ-sai là đúng! đọa-đầy đúng hơn! Đem đi người lính Việt-Nam Cộng-Hòa
Lên bờ được chút lửa rơm Từ trần vì bệnh tuổi già
Gọi là nhân-đạo, nghĩa ơn dài dòng Tựa như chiếc lá chiều tà rụng rơi
Quanh-co lý-luận lòng-vòng Trước khi Đông tới quê người
Cộng-sản áp dụng “nước sông công tù” Anh đi thanh thản sau lời trối-trăn:
Núi rừng Việt Bắc âm-u Lễ tang đơn-giản và nhanh
Mùa Đông thê-thảm, mùa Thu buồn-buồn Quan-tài đậy nắp, cử hành đơn-sơ
Đêm nằm nghe vượn hú luôn Không phúng, không viếng, không cờ
Thân tàn co-quắp, chiếc giường rệp leo Không kèn vĩnh-biệt trước giờ chia xa
Chúa-nhật cái bụng càng … “meo” Hỏa-thiêu cho tiện người nhà
Vì không bữa sáng, nằm queo đợi giờ Tương-lai không phải lo xa; lo gần
Lãnh phần khoai sắn bữa trưa Ngày xưa chiến-địa xả thân
Bữa chiều dồn lại mới vừa bụng no! Bây giờ nhắm mắt không cần gì hơn
Những ai ăn khỏe như … bò (to con lớn xác) Chỉ cầu xin Chúa ban ơn
Thăm nuôi bạn có nhường cho khẩu-phần Dang tay đón nhận Linh-Hồn Giuse
Niềm vui được một, hai lần Tiễn anh, thân thích bạn bè
Gọi là đùm bọc tinh-thần giúp nhau Đường Thu ngập lá chuyến xe cuối cùng
Kể hoài cũng chẳng hết đâu Nắng chiều nghiêng bóng giáo-đường
Chuyện tù Cộng-sản kể lâu vẫn còn Không-gian trầm-lặng hồi chuông nhà thờ
Vợ hiền không áo khăn sô
Màu đen tang-chế, không tô má hồng
Từ nay goá-phụ mùa Đông
Thân già hiu-quạnh nỗi lòng vào ra
Gió chiều như bản Thu ca
Gọi làn mây trắng phương xa bay về
Bầu trời Tây Bắc Hoa Kỳ
Tiễn đưa người lính biên-thùy năm xưa
Đồng-môn, đồng-khoá, đồng-tù
Tiễn anh đi trước, từ từ theo anh
Mũ Đen, Nâu, Đỏ, Trắng, Xanh
Đều là Hải, Lục, Không Quân một nhà
Hình: Cảnh một trại tù “Cải-tạo” của Cộng-sản Lưu vong sống thác phương xa
Việt Nam sau 1975 Dù không chiến-hữu cũng là đồng-hương
Bản Tin Sinh Hoạt Cư An Tư Nguy Số 1