Page 60 - Bản tin Cư An Tư Nguy - Số 2
P. 60

60

        khăng khăng đòi thả. Bực mình vì người Mỹ quá  việc như một con thoi, quên cả giờ giấc với gia
        xen  sâu  vào  nội  bộ  Việt  Nam  nói  chung  và  hoạt  đình, quên cả những cơn đau bao tử và quên cả
        động  CSQG  nói  riêng,  tướng  Loan  xin  từ  chức,  những hiểm nguy đến với bản thân.
        nhưng  tổng  thống  Thiệu  không  chấp  thuận.          Một lần, ngồi trên máy bay, dáng vẻ mỏi mệt, ông

                                                                che miệng ngáp dài rồi nói một cách tự nhiên:
                                                                - “Tối hôm qua tớ chẳng ngủ được chút nào, bà
                                                                ấy cằn nhằn cả đêm chỉ vì làm việc mà quên đi lời
                                                                hứa về đúng giờ để cùng ăn một bữa cơm với gia

                                                                đình.”
                                                                Hình  như  cách  ăn  uống  của  ông  cũng  đơn  giản
                                                                như  cách  ăn  mặc.  Trong  các  bữa  ăn  tại  các  ty
                                                                CSQG hoặc tại các toà tỉnh trưởng, tuy có đủ thịt

                                                                cá, rượu Tây thuốc Mỹ trên bàn, tôi vẫn chỉ thấy
                                                                ông nhâm nhi một tô hủ tiếu hoặc tô bún canh
                                                                bên cạnh chai bia 33 và gói thuốc lá Ru-by màu
                                                                hồng.
                                                                Nói về máu “liều” của tướng Loan chắc ít ai bì kịp.
        Những  ngày  giáp  tết  Mậu  Thân,  trong  lúc  đồng
                                                                Tôi nhớ lần đến thăm ty CSQG Hậu Nghĩa, sau khi
        bào đang nô nức chuẩn bị đón Xuân, tướng Loan
                                                                dùng  bữa  cơm  khét  do  đại  tá  tỉnh  trưởng  Mã
        đã  âm  thầm  cùng  đoàn  tuỳ  tùng  rong  ruổi  đến
                                                                Sanh Nhơn thết đãi, ai ai cũng chuẩn bị lên trực
        thăm các ty CSQG xa xôi hẻo lánh, những nơi được
                                                                thăng ra về. Lúc đó vào khoảng 3 giờ chiều, bỗng
        mệnh danh là chốn khỉ ho cò gáy, ngày đêm phải

        đương  đầu  với  những  áp  lực  quấy  phá  của  lũ     tướng Loan đổi ý, ông bảo hai phi công lái trực
        phiến cộng bạo tàn. Phước Long, Bình Long, Kiến         thăng  về  trước  để  ông  và  đoàn  tuỳ  tùng  dùng
        Tường,  Kiến  Hoà,  Ninh  Thuận,  Quãng  Ðức,  Hậu      đường  bộ  cho  thoải  mái.  Cái  quyết  định  “bốc
        Nghĩa là những nơi tôi được theo gót chân ông.          đồng” đó đã báo hại trưởng ty Ngô Văn Huế phải
                                                                một  phen  hết  vía  chỉ  vì  con  đường  độc  đạo  đó
        Mỗi buổi sáng, chúng tôi tụ tập tại tư dinh của ông
                                                                thường bị Việt Cộng gài mìn phục kích bất ngờ.
        trong trại Phi Long, Tân Sơn Nhất để rồi từ đó lên
        hai chiếc trực thăng đến các nơi trên. Ông đến để       Trời cuối Ðông, mặt trời muốn đi ngủ sớm thế mà
        nắm rõ tình hình địa phương, để thăm hỏi nhân           tướng Loan cứ nhất định phải ghé thăm một đơn
        viên các cấp và để tặng chút tiền làm tiệc tất niên     vị Cảnh Sát Dã Chiến nơi mà các nhân viên của
        cho anh em.                                             ông đã oanh liệt chống trả một cuộc tấn kích của
                                                                giặc  thù  vào  đêm  hôm  trước.  Ông  đến  bắt  tay
        Ðến bất cứ đơn vị nào, ông đều đi quanh xem xét
                                                                từng chiến sĩ, ngợi khen tinh thần quả cảm và ghi
        hệ thống phòng thủ và cho ý kiến tại chỗ. Với các
                                                                công trạng của tất cả mọi người.
        đơn  vị  có  nhiều  vọng  gác  xây  bằng  bê-tông  kiên
        cố, ông nhẹ nhàng nhắc nhỡ:                             Chiều hôm đó, khi về đến nhà, ông kéo chúng tôi
                                                                vào  một  căn  phòng nhỏ,  chỉ  vào  hai  thùng  giấy
        - “Nước mình nghèo, phải đánh giặc theo lối nhà
                                                                lớn và khoe:
        nghèo,  ụ  bê  tông  cứng  nhưng  không  chịu  đựng
        loại đạn xuyên phá, tốt hơn nên dùng nhiều bao          - “Ðây là số pháo hồng do một người bạn ở Hồng
        cát vừa đỡ tốn kém lại vừa an toàn.”                    Kông gữi biếu.”
        Những ngày giờ đi theo, tôi thấy ông sống và làm        Nói xong, ông tự tay mở một thùng phát cho mỗi
                                                                người ba phong, ngoại trừ thiếu tá Tiến, chỉ huy

                                           Bản Tin Sinh Hoạt Cư An Tư Nguy Số 2
   55   56   57   58   59   60   61   62   63