Page 58 - Bản tin Cư An Tư Nguy - Số 2
P. 58
58
- “Chết cha! Tôi cứ tưởng đó là anh tài xế của ông Hơn nữa tháng trời, anh em chúng tôi đã liên tục
chánh sở!” vật lộn với công việc. Phần tôi, khi về nhà lại phải
Tướng Loan là vậy đó! Một con người bình dị, lo đến nhà các ông Nguyễn Mạnh Côn, Vũ Hoàng
không câu nệ hình thức, không đặt nặng lễ nghi. Chương, Ðinh Hùng để lo xin bài vỡ. Nói chung,
tất cả mọi người đều nô nức làm việc, cố gắng
Hôm đó, chính vị tướng tổng giám đốc CSQG là
tranh thủ thời gian để nguyệt san được ra đúng
người đã tạo nên một bầu không khí đầy ấm cúng,
ngày cuối tháng.
sưởi ấm những tâm hồn trẻ thơ sớm mang một số
phận hẩm hiu từ lúc chào đời khi ông đến trọ Chuyện đời có lắm cái kỳ thú và trớ trêu bất ngờ!
chuyện nâng niu vỗ về và tặng quà cho từng em Khi số báo mới vừa được xuất xưởng khỏi nhà in
nhỏ. Câu ví: “Tướng Loan hiền như ma-sơ” có lẽ Xây Dựng, tôi được thiếu tá chánh văn phòng gọi
từ đó mà ra. lên tươi cười cho biết tướng Loan quyết định
Thời gian sau, tôi được điều động về làm phóng thưởng cho anh em chúng tôi mỗi người một
viên cho toà soạn nguyệt san Rạng Ðông dưới chút tiền bồi dưỡng. Nói là một chút chứ thực ra
quyền chỉ huy của đại tá Trần Văn Thăng, phó tổng rất rộng rãi khiến ai cũng phải ngạc nhiên. Ưu đãi
giám đốc kiêm chủ nhiệm, thiếu tá chánh văn đó sau trở thành thông lệ làm ông chánh sở Tâm
phòng Vũ Huy Ðức kiêm chủ bút và biên tập viên Lý Chiến Trần Văn Ðệ thốt lên:
Nguyễn Hồng Nhuận Tâm giữ vai trò tổng thư ký. - “Mỗi thằng làm báo là một ông vua!”
Số báo đầu tiên vừa phát hành xong, bỗng anh Vài anh ký giả báo ngoài nghe được tin này, ùn ùn
Nguyễn Hồng Nhuận Tâm xin từ nhiệm, kéo theo kéo đến xin với tướng Loan cho đóng góp công
hai nhân viên khác làm theo. Toà báo bảy người, sức với tờ nguyệt san không cần nhuận bút mà
giờ mất hết ba, bốn anh em còn lại cảm thấy buồn chỉ cần tướng Loan ký cho một giấy chứng minh
buồn, mặt ai cũng chảy dài như mặt ngựa. thư cộng tác để đi đây đi đó cho tiện. Ông cảm
Một buổi chiều, thiếu tá Ðức gọi chúng tôi, ông ơn thiện chí của họ, nhưng không chấp thuận
chậm rãi nói: ngay mà lại uỷ thác việc cấp giấy cho thiếu tá
chánh văn phòng. Ông này lại giao phó cho tôi
-“Người ta không muốn làm, ông tướng cũng
xem xét đề nghị. Tôi nghĩ có điều gì không ổn,
không ép. Mấy anh em còn lại cố gắng làm cho
nên cứ tà tà ngâm việc dù họ đã giục tôi mấy lần.
tốt.”
Bừng một buổi sáng, thiếu tá Ðức ra lệnh cho tôi
Rồi ông quay sang tôi khẽ bảo:
huỷ bỏ việc cấp giấy chỉ vì hai tay ký giả Quốc
- “Ðây là lệnh ông tướng, cậu sẽ làm tổng thư ký
Quân và Kỳ Hùng đã có những đòi hỏi quá đáng,
toà soạn. Mai sẽ có giấy tờ chính thức. Nếu cần
người thì xin bao thầu quảng cáo cho tờ báo,
thêm người, cứ cho tôi biết, văn phòng sẵn sàng
người thì dẫn ông kia bà nọ đến xin giúp đỡ áp
giúp đỡ.”
phe này áp phe kia khiến tướng Loan bực mình
Hôm sau, tôi lập phiếu trình xin thêm hai nhân
không bao giờ cho gặp nữa.
viên bổ sung cho toà soạn. Một có khiếu về ăn nói,
Bất ngờ, vài bữa sau, ký giả Duyên Anh tức Vũ
quần áo lúc nào cũng chỉnh tề, sẽ phụ trách đi xin
Mộng Long, dưới bút hiệu Thương Sinh, đã phạng
quãng cáo để bảo đảm có đủ tiền trang trãi ấn phí.
anh em chúng tôi bằng một bài báo nhếch nhác
Một có tài về hội hoạ lãnh phần trang trí và sắp
trong mục “Sống Sượng” của nhật báo Sống do
xếp bài vỡ. Cả hai đều mang cấp bậc khiêm
ông Chu Tử làm chủ nhiệm. Nội dung bài báo đầy
nhường phó thẩm sát viên. Tướng Loan đã chấp
uính chất tưởng tượng, moi móc lung tung, nào là
thuận ngay với lời phê “OK, viết cho beau (hay)
chúng tôi làm việc lề mề chậm chạp, nào là văn
vào.”
Bản Tin Sinh Hoạt Cư An Tư Nguy Số 2