Page 54 - Bản tin Cư An Tư Nguy - Số 2
P. 54

54
        vượt biển đã được “mua bãi” không sợ bị công an bắt  về cột đằng sau nhà ông Vân,  nằm sát con kinh Nhiêu
        giữ, rất an toàn xuống ghe để ra khơi.                  Lộc, khúc ấp Hoà Bình, gần Ngã Ba Ông Tạ.

        Tôi có anh bạn tên Dương Phục, vợ là Vũ Thanh Thủy,  Muốn  vượt  biển  phải  gắn  máy  Yamaha  một  “blok”
        14 lần mới đi được, bây giờ hai vợ chồng đang làm Đài  hoặc lớn hơn, tôi đi thăm dò nhiều người có ghe thu-
        Phát Thanh tại Houston, Texas, nhờ gia đình bên vợ đi  yền chuyên chở từ vùng bốn về Saigon và ngược lại,
        trước, gởi đô la về nên mới có tiền để trả cho 13 lần ra  may mắn có vị giới thiệu tôi với “chú Bảy Chợ quán”,
        đi không thành, lần thứ 14 mới ra khơi được, thì lại bị  nhà trước Bệnh Viện Chợ Quán, sau nhà là con rạch
        tàu hải tặc cướp bóc thật dã man, khủng khiếp. Dương  chạy dài đến cầu chữ Y và cầu Rạch Ông. Tôi trình
        Phục và Vũ Thanh Thủy đã viết hồi ký “TÌNH YÊU  bày thẳng với chú Bảy, tôi có ý định ra đi và nhờ chú
        NGỤC TÙ & VƯỢT BIỂN” ghi lại tất cả các diễn biến  ấy lo chuyện lắp ráp máy, chú Bảy bảo đem chiếc ghe
        cuộc vượt biển tìm tự do của đời mình.                  neo ngay sau nhà để chú xem xét, ngày hôm sau tôi
                                                                trở lại với chiếc thuyền và cột ngay dưới chân cột nhà
        Tôi bôn ba khắp các tỉnh sát bờ biển thuộc vùng bốn,
        nhưng vì không có người quen nên việc tổ chức ra đi     chú  Bảy,  sống  với  Cộng  Sản  5  năm,  tôi  biết  lòng
        không thực hiện được, sau bốn tháng, trở lại Saigon để   người dân Saigon, ai ai cũng chán ghét bọn “răng đen
        tìm đường khác.                                         mã tấu” nên không ngần ngại nói thẳng ý định “vượt
                                                                biển tìm tự do”  với người đối  diện, cứ lấy cái  “tâm
        Tôi ghé thăm thúc phụ tại trại Khuông Việt, Ngã Ba      thật“” để cư xử, chính vì bản tính của tôi lúc nào cũng
        Ông Tạ, thím tôi hỏi thăm việc ra đi như thế nào, tôi   thủy chung với mọi người, nên kể từ ngày làm tờ Tạp
        cho biết tình hình chung rất khó khăn vì việc lừa gạt   Chí Dân Văn, đã lấy bút hiệu là Lý Trung Tín. Chú
        trong chuyện vượt biển xảy ra quá nhiều, không biết ai   Bảy xem xét chiếc ghe, cho biết còn khá tốt, với kích
        thật ai giả, tiền mất tật mang. Thím tôi cho biết, người   thước này thì chỉ gắn máy Yamaha đầu bạc 1 block
        hàng xóm sát cạnh nhà có người chú, ông ấy có chiếc     thôi, tôi đồng ý với lời cố vấn của chú, hôm sau nữa,
        thuyền  chạy từ Saigon ra  Vũng Tàu, chặt củi ở  rừng   tôi giao 5 lượng vàng lá cho chú Bảy, không cần viết
        đem về bán sinh sống cả nhà, mấy đứa con lái ghe từ     giấy biên nhận gì cả, đối xử bằng tấm lòng chân thật
        sau 30.04.1975 đến bây giờ nên rất rành đường đi trên   giữa 2 bên, những chuyện làm có tính cách “bất hợp
        sông, biết chỗ nào có trạm kiểm soát đế tránh né, giống   pháp” mà đòi hỏi “giấy tờ” thì là đã không tin nhau
        như  đi  trên  đường  bộ  vậy.  Đúng  là  “buồn  ngủ  gặp   rồi, bọn phỉ quyền biết được thì cả 2 phiá đều “mắc
        chiếu manh”, nhờ thím tôi giới thiệu với ông Sơn hàng   tội”, chi bằng ta cứ đối đãi thực tâm của những người
        xóm, và xin trực tiếp gặp ông Hoàng Văn Vân, người      bị áp chế bởi cường quyền. Thời gian khoảng 1 tuần lễ
        có chiếc ghe chặt củi, ngày giờ hẹn gặp sẽ cho biết sau,   sẽ ráp máy xong, hàng ngày tôi đều ghé chú Bảy, lần
        tôi ra về, đúng ngày hẹn, tôi đến, cuộc gặp gỡ thân mật   nào ông cũng đãi tôi bữa cơm thật chân tình, càng nói
        tại nhà ông Sơn, ông Vân và tôi đã thoả thuận, phiá tôi   chuyện càng thấy hợp tính nhau, nhất là các nhận xét
        bỏ tiền mua ghe, mua máy và mọi chi phí khác, phiá      về cái chế độ này, tôi mở lời mời chú Bảy cùng ra đi
        ông Vân được đi cả gia đình, không phải đóng góp gì     với tôi, nhưng chú từ chối chờ chuyến đi của giòng họ
        cả vì nhà quá nghèo, vợ ông Vân đã chết, ông ở vậy      chú, và chú chúc tôi gặp được nhiều may mắn khi ra
        nuôi đàn con hơn mười đứa,                              khơi.  Đúng  7  ngày  sau,  việc  ráp  máy  hoàn  tất,  chú

        2.- GIAI ĐOẠN MUA THUYỀN, MUA MÁY.                      Bảy  hẹn  ngày  giờ  cho  ghe  chạy  thử,  xong  xuôi  tôi
                                                                giao ghe cho cậu em vợ là Trần Văn Vinh giữ và lái,
        Người con trai trưởng của ông Vân là Hoàng Văn Sự       để thực hiện các giai đoạn kế tiếp.
        đã đưa tôi lên Thủ Đức để mua thuyền, chiếc thuyền
        dài 11 mét, ngang 3 mét, không có máy móc gì cả, còn    3.- CHỌN NGƯỜI THÂN TÍN - HỌC CĂN BẢN
        tốt, chắc chắn, thuyền này chỉ đi trên sông, mũi bầu,   HẢI QUÂN.
        nghe nói thuyền đi biển phải đóng mũi Tháilan mới chẻ   Mua ghe, ráp máy xong, phải có người tin cậy, thân
        sóng được, nếu là mũi đi biển, công an sẽ “hỏi thăm”    tín giữ ghe, mới có thể tiến hành từng bước, tôi phải ở
        ngay, tôi quyết định mua chiếc ghe này với giá 5 lượng   trên “bờ” để “tính toán” mọi chuyện. Tôi có 5 cậu em
        vàng, chủ thuyền viết giấy tay bán cho tôi, không có thị   vợ đều đã trưởng thành, chỉ riêng cậu út Trần Hoàng
        thực gì cả, tôi phải nhờ chiếc ghe của ông Vân lên kéo   Minh đang phải đi “nghiã vụ quân sự” đóng bên Cao



                                            Bản Tin Sinh Hoạt Cư An Tư Nguy Số 2
   49   50   51   52   53   54   55   56   57   58   59